Binh mã chưa ra, lương thảo đi đầu, việc này gần như ai cũng biết.
Việc đảm bảo lương thực đầy đủ phục vụ cho toàn bộ quân đội quan trọng tương tự như việc đảm bảo được số lượng máu trong cơ thể phải đủ đầy vậy.
Việc này đối với Đỗ Anh Vũ là một chuyện vô cùng đau đầu, phải nói là đau đầu bậc nhất, hơn cả việc sắp xếp quân đội phải đánh ra sao, hay là triển khai thế trận như thế nào.
Nói một cách hơi nhẫn tâm thì rõ ràng trận bị phục kích trước đó của Nông Chí Hùng ngoài việc dẫn dụ khiến cho các thế lực ẩn nấp của quân Tống phải ngồi lên mặt nước ra thì còn có một tác dụng khác... chính là thiêu bớt quân mình, giảm thiểu nhu cầu lương thực.
Đương nhiên nếu Đỗ công tử tuyệt đối không có thừa nhận hắn cố tình làm chuyện này, tất cả chỉ là đồn bậy đồn bạ, bôi nhọ hắn mà thôi.
Tàn binh quân Tráng sau khi gom góp trở lại thì còn khoảng trên dưới 2000 người, 2 phần 3 là quân của Nông Chí Hùng, phần còn lại quân của lão Lưu.
Không ít không nhiều, đủ để họ Đỗ xài tạm.
Quay trở về khởi điểm, ngay từ đầu, Đỗ Anh Vũ dù có chút bất đắc dĩ nhưng không thể không chọn cái loại phương thức đánh trận này.
Đó chính là lấy chiến dưỡng chiến!
Thật vậy, từ lúc bắt đầu xuất chiến đến giờ, Tráng binh của Đỗ Anh Vũ mang lại một loại cảm giác bọn hắn giống thổ phỉ đánh trận, một đội quân du mục nhiều hơn là một quân đoàn chính quy, lương
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ly-trieu-loan-than-tac-tu/360561/chuong-224.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.