Tống binh ẩn nấp trên sông ngay lập tức theo thuyền đổ bộ vào đất liền, rất nhanh chiếm lấy một góc chiến trường, tất cả đều không nói không rằng, trước bắn ra một loạt tên áp chế, đẩy lui quân Tráng lui lại rồi tranh thủ thời cơ bao vây, bảo vệ lấy Nông Sở Vọng.
Cánh quân này vốn thuộc về Ung Châu tàn binh, số lượng không nhiều, ngày đó chiến loạn tại Ung Châu đã cùng số Ung Châu Giáp Sĩ còn sót lại âm thầm bỏ thành mà trốn lên vùng Tây Bắc.
Ở đó bị hắn đốn rừng làm thuyền, thận trọng chờ đợi thời cơ, khi Lưu Kỹ mang quân vượt ải chiếm lại Ung Châu cũng là lúc bọn hắn ngóc đầu trở lại.
Nếu là bình thường chính diện chiến đấu Nông Chí Hùng tự nhiên sẽ không để nhánh tàn binh này vào mắt, chỉ là hiện tại bọn hắn không chỉ có một mình, mà sau khi đổ bộ, Ung Châu binh gần như ngay lập tức hợp nhất với cánh quân còn sót lại của Tống binh cánh tả, tạo thành một chi quân đội mới, đội ngũ xếp hàng, ngăn cản Tráng binh đụng đến tên phản bội Nông Sở Vọng.
Nông Chí Hùng khom người ôm bụng máu, cố gắng ngẩng đầu nhìn về gã thuộc hạ mà mình từng trọng dụng, cắn răng mà nói:
- Sở Vọng... vì cái gì? Bọn hắn cho ngươi bao nhiêu vinh hoa phú quý để ngươi bán rẻ lại tộc nhân của mình?! Nói đi! Vì cái gì??!
Giọng của Nông Chí Hùng trầm đặc, có chút phẫn nộ, lại có phần uất ức, nhìn gã thanh niên trước mắt, chờ đợi một câu trả lời từ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ly-trieu-loan-than-tac-tu/360558/chuong-221.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.