Hoàng Thành gìm cương ngựa, quay đầu liếc mắt nhìn cảnh tượng phía sau.
Vạn người hành quân, cờ phướn ngợp trời.
Trong lòng hắn thoáng xúc động một chút.
Một kẻ xuất thân quân ngũ như hắn làm sao không mơ tới một ngày được thống lĩnh vạn quân cơ chứ.
Bật chợt hắn hé lộ một nụ cười khổ.
Hoàng Thành không phải trẻ lên ba, hắn hiểu mơ thế là đủ, nên nhìn thẳng vào thức tế...
Vạn người đi chuyển nhưng trong số đó có 9 phần là dân chúng từ Ung Châu cùng Hoành Châu hợp lại, chỉ có 1 phần là binh mã, thậm chí trong 1 phần binh mã đấy thì Liêm Châu binh cũng chỉ có hơn 500 người, cộng lại hơn ngàn là Hoành Châu hàng binh.
Người ta nói lộ trình dài sợ nhất không phải là đường xá hiểm trở, trèo đèo lội suối, cũng chẳng phải là dã thú sài lang...
Mà là nhân tính ích kỷ, nhân tâm không đồng nhất!
Một đám người đồng lòng, kể cả có thiếu lương thực thì bất kì quả dại, ngọn cỏ thậm trí là vỏ cây bọn hắn cũng có thể dùng để kéo dài sự sống, nếu lòng người rối loạn, kể cả dự trữ có nhiều đến mấy cũng không cách nào kiên trì đi đến tận cùng.
Lộ trình từ Hoành Châu về Liêm Châu không quá xa, chỉ có khoảng 3-4 ngày đường. Kể cả việc Hoàng Thành là mang theo 8000 gần 1 vạn dân chúng thì cũng chỉ khiến lộ trình đó kéo dài thêm 1-2 ngày là cùng!
Lương thực mang theo không nhiều, thế nhưng tiết kiệm dùng trên đường là vừa đủ cho tất cả mọi người.
Trách nhiệm của
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ly-trieu-loan-than-tac-tu/360553/chuong-216.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.