- Ung Châu... vậy mà thật thất thủ rồi!!
Nông Chí Hùng cầm trong tay báo cáo của thám binh truyền về, sắc mặt trầm ngâm.
Dẫu việc này đã được Đỗ Anh Vũ cảnh báo từ trước nhưng may mắn tâm lý là vẫn còn...
Dù sao Đỗ Anh Vũ cũng không phải là thần, nhỡ hắn đoán sai thì sao?!
Chỉ là khi tin báo chính thức được truyền về đến Hoành Châu nha phủ, chút hi vọng còn sót lại của Nông Chí Hùng coi như nát vụn.
Nghiêng đầu ngó sang Hoàng An Huy đang ngồi bên cạnh, họ Nông mở miệng dò hỏi:
- Chuyện này... ngươi tính thế nào? Có hay không làm theo kế hoạch của tên tiểu tử kia?
Hoàng An Huy nhấp một ngụm trà, rồi chậm rãi nói ra:
- Ta nghĩ... hẳn có thể thử một lần, chỉ là ngươi biết đấy, cách này quá liều... ta thì không sao cả, chỉ sợ ngươi...
Lời chưa nói hết đã bị Nông Chí Hùng xua tay ngăn cản, khuôn mặt hắn đanh lại, đáp:
- Sợ cái gì chứ?! Chúng ta hiện nay đã là thế cưỡi hổ khó xuống, chút lương thực ít ỏi còn lại chẳng đủ để làm gì cả, mặc dù không thích tiểu tử kia nhưng việc này ta cho rằng hắn là nói đúng, việc đã đến nước này, không liều một lần thật sự quá uổng.
Bộp bộp bộp!
Đột nhiên, từ bên ngoài phòng có tiếng vỗ tay vọng vào, lập tức khiến hai gã trung niên phải đưa mắt nhìn sang.
Bước vào là một thằng nhóc con, khoé môi tủm tỉm cười, hắn nhìn họ Nông nói:
- Nông tộc trưởng... đã hạ được quyết tâm rồi sao?
Nhìn Đỗ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ly-trieu-loan-than-tac-tu/360552/chuong-215.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.