Khẽ cựa quậy một chút, Đỗ Anh Vũ chỉnh lại tư thế nằm làm sao cho thật thoải mái thì đột nhiên từ sau lưng hắn phát ra âm thanh lạnh lạnh:
- Nằm im một chỗ xem nào! Cựa quậy nãy giờ...
Nếu đây là chuyện linh dị, Đỗ tiểu tử hẳn là đái ra máu.
May mắn đây chỉ là câu chuyện bình thường!
Đỗ Anh Vũ nghe giọng nữ nhân nói chuyện liền bất đắc dĩ, cả người hắn bị kẻ đằng ôm như gấu bông.
“Chị hai, ôm thì cũng thôi đi nhưng giữ một tư thế từ nãy đến giờ, ai mà chịu nổi!!!” Đỗ tiểu công tử chán nản thầm nghĩ, nhưng không thể chống lại nữ nhân này, hắn chỉ đành nói:
- Nghi Phượng à! Thả lỏng một chút đi! Ta là không có chạy...
- Không! Ngươi là sẽ chạy! - Lê Nghi Phượng lạnh băng đáp lại, hoàn toàn là không có ý muốn buông tay.
Nàng nhìn thiếu niên trong lòng lúc này liền cảm thấy thật thú vị.
Nếu là ngày trước, kiếp trước chỉ có chuyện hắn ôm nàng ở trong lòng, nhưng giờ đây mọi chuyện đều biến đổi, xoay ngược, nàng thì là thiếu nữ sắp trưởng thành, còn hắn thì vẫn là một đứa bé, nội tâm không khỏi thầm than “vẫn còn phải chờ thật lâu...”
Nhưng sau khi suy nghĩ một lúc, nàng bỗng dưng cảm thấy cứ mãi như thế này kỳ thật cũng không tệ.
Một khi hắn nhớ lại mọi thứ, chỉ e sẽ không còn được như bây giờ.
“Hắn là vẫn sẽ yêu ta, hay là sẽ hận ta?” Lê Nghi Phượng nội tâm diễn sinh ra một câu hỏi mà nàng không dám giải đáp.
Lòng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ly-trieu-loan-than-tac-tu/360484/chuong-147.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.