Mặc kệ là đang sống tại thời kì nào, cổ đại hay là hiện đại, ngươi không có tiền nửa bước liền khó đi.
Đặc biệt là đang trong quá trình gây dựng mọi thứ như Đỗ Anh Vũ thì càng cần có tiền.
Cần rất nhiều tiền!
Đông Hải lãnh địa như một con hấp kim cự thú, thuộc giống Tì Hưu, nó nuốt cả gia sản của Đỗ tiểu tử vào bên trong bụng và không có dấu hiệu nhả ra.
Đỗ tiểu tử có chút giật gấu vá vai, khổ sở trong lòng nhưng không thể nói ra.
Ngươi là thủ lĩnh, ngươi muốn kể khổ cho ai nghe? Bán thảm cho ai xem?
Hiện tại mới là tháng 3, còn vài tháng nữa mùa lũ mới về, vậy nên phải làm sao để có một lượng tiền lớn duy trì lãnh địa Đỗ tiểu tử là tạm thời nghĩ chưa có ra!
Nhưng chính vào lúc bế tắc này thì ánh sáng le lói xuất hiện.
Ngồi trong soái trướng, Đỗ tiểu tử dùng ánh mắt như nhìn thánh sống chằm chặp mà hướng về Tô Chính, miệng hắn tủm tỉm cười, giọng điệu ấm áp nói:
- Tô lão đại à! Ngài tới chơi sao không báo cho tiểu tử một chuyến, ha ha, còn chơi cái bộ ẩn thân vi hành này nữa, thật là có nhã hứng nha!
Tô Chính ngồi trong trướng cả người lộ vẻ bất đắc dĩ, hắn tạm thời là chưa muốn hiện thân sớm như vậy, nhưng người tính không bằng trời tính, đang lúc thăm quan khu chợ mới mở tại khu trung tâm toà thành thì bị Đỗ Anh Hậu bắt gặp được, kết cục không phải nói cũng biết, chuyện hắn xuất hiện tại đây
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ly-trieu-loan-than-tac-tu/360474/chuong-137.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.