Một cỗ xe ngựa lung la lung lay, xung quanh có hơn chục tên hộ vệ trước sau bảo vệ, trên quan đạo một đường thẳng tiến.
Bên phía trong xe.
Một người trung niên đang nhắm mắt dưỡng thần.
Hắn vài ngày trước mới nảy ra ý định muốn đi xem Đông Bắc một chuyến.
Nếu đã quyết định đến nhìn, vậy thì ngay lập tức liền xuất phát.
Sau vài ngày đường xá mệt nhọc, cuối cùng cũng tới được địa phận Yên Hưng.
Là một con người lý trí, hắn sẽ luôn chỉ tin vào những thứ mà bản thân mình nhìn thấy được, hơn nữa lần này thay vì đánh trông khua chiêng, hắn muốn âm thầm đến nhìn, biết đâu sẽ có thu hoạch bất ngờ.
Ngay khi đang đi sâu vào bên trong mảnh đất Yên Hưng, hắn càng lúc càng cảm thấy có chút lạ.
- Thật kỳ quái!
Ngồi trên xe ngựa, trung niên nho sĩ nguyên bản đang nghiêng người dựa lấy vào thành xe, một đường sóc nổi khiến toàn thân xương cốt như muốn tan ra, nhưng khi bước đến đoạn đường này, cảm giác sóc này càng lúc càng ít, rồi từ từ biến mất khiến hắn không thể không ngạc nhiên mà bật thốt lên.
Kéo lên tấm rèm cửa, hắn nheo mắt nhìn về phía con đường trước mặt rồi cúi đầu xem xét phần dưới xe.
Cái hắn nhìn thấy lại là một con đường màu xám bằng phẳng kéo dài.
Ngỡ ngàng một hồi, gã trung niên ra lệnh xe dừng lại, nhảy xuống xe tự cảm nhận một hồi.
So với đoạn đường sóc nảy, bụi đất mù mịt mà hắn đã trải qua trong suốt quãng đường từ kinh thành đến đây
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ly-trieu-loan-than-tac-tu/360473/chuong-136.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.