Đế Vương thuật giảng cân bằng, không phải giảng công bằng!
Đỗ Anh Vũ là nghe nhiều nhưng đến tận bây giờ mới có thể coi như tận mục sở thị.
Vấn đề Tây Bắc là vậy, vấn đề xử lý Phật môn cũng là như vậy.
Nếu khu vực Tây Bắc được Bệ Hạ ném ra như một miếng mồi cho 3 phe thế lực nhảy vào tranh đoạt thì việc xử lý Phật môn lại là lén lút xử lý kín, có ý giấu trời qua biển.
Phạt tiền, cắt giảm một ít tăng quan không cần thiết cùng trợ cấp gia đình đám người tử vong.
Uhm! Chỉ vậy thôi!!
Hoàn toàn là một bộ giơ cao đánh khẽ.
Lúc Đỗ Anh Vũ biết được tin này thì thật sự chẳng biết phải nói điều gì.
Quả nhiên giá trị của sinh mạng đối với mỗi người là khác nhau, đặc biệt là đối với bậc quân vương thì thiên hạ chúng sinh đều là quân cờ.
Mà một quân cờ sống là có giá trị hơn trăm quân cờ chết.
Cái này Đỗ Anh Vũ cũng không lên tiếng phê phán quyết định của Bệ Hạ, chỉ là nội tâm hắn có chút lạnh mà thôi!
Lúc này Đỗ tiểu tử là có thể khẳng định, với cái quan điểm này thì chỉ cần Nhân Tông Bệ Hạ còn sống ngày nào, Phật môn chính là không thể đụng ngày đó.
Hệ lụy ra sao tạm thời chưa rõ...chỉ e rằng sau chuyện này sẽ càng khiến cho Nho giáo cùng Phật giáo mâu thuẫn ngày càng thăng cấp.
Giống như việc càng ấn chặt chiếc lò đó xuống, lực phản sẽ càng mạnh.
Chỉ cần Nhân Tông nằm xuống, một cuộc chiến long trời sẽ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ly-trieu-loan-than-tac-tu/360459/chuong-122.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.