Thăng Long tuần đầu tháng chạp.
Tiết trời lạnh giá. Những cơn gió bấc mang theo mưa phùn thổi qua kinh thành.
Nhưng không phải vì thế mà có thể ngăn cản những tin tức nóng hổi truyền khắp kinh thành Thăng Long.
Bắt đầu từ Hoàng Cung sáng sớm công bố ra, mang theo vận tốc chóng mặt lan tỏa đến từng ngóc ngách.
Ngươi dân khi sáng ra gặp nhau, câu chào hỏi đầu tiên lại là "Ngươi đã nghe thấy tin gì chưa... ?"
Tại Đỗ phủ, Đỗ Anh Vũ cũng vừa mới biết tin.
Theo hắn dự đoán muốn chờ Nhân Tông Bệ Hạ chính thức quyết định phong thưởng cho hắn thì ít nhất phải chờ qua một tuần lễ.
Nhưng rõ ràng Đỗ công tử hắn đã nhầm.
Hắn chỉ phải chờ có gần 1 ngày liền có.
Cầm tờ thánh chỉ trên tay, hắn cả người thẫn thờ mộng bức, như một con rối lên dây, máy móc nói khâm thử tạ ơn.
Dòng chữ “Con Mẹ Nó” như băng rôn quảng cáo, chạy dọc nội tâm của hắn thay cho tiếng thét gào.
Bệ Hạ à Bệ Hạ!
Cái này... không phải gọi là kinh hỉ đâu!
Cái này gọi là kinh hãi!!!
Đỗ Anh Vũ chính thức phong thưởng có gì?
Chẳng có gì đặc biệt cả, chỉ là nhỏ nhoi một cái Đông Hải Tiết Độ Sứ chức vụ cùng một tước vị Minh Tự tầm thường không đáng nhắc đến mà thôi!
Ha Ha!
Con... mẹ... nó... chứ!
Tiết độ sứ ban đầu là chức võ quan cai quản quân sự một phiên trấn có nguồn gốc vào thời nhà Đường.
Mục đích ban đầu là nhằm đối phó với các mối đe dọa từ bên ngoài. Dần dần
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ly-trieu-loan-than-tac-tu/360458/chuong-121.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.