Một đêm an ổn không mộng mị cứ thế trôi qua.
Sáng hôm sau tỉnh giấc, có lẽ ông trời là ép Đỗ Anh Vũ phải lười biếng.
Hôm nay trời lại mưa.
May mắn Hoa Nương đi từ hôm qua cũng chưa trở về, không có nữ nhân kia “chấn áp”, Đỗ Anh Vũ là rất nhanh có thể rời giường.
Lão Trần hôm nay cũng đến trình diện, muộn hơn Công Đàm nửa ngày nhưng vẫn là sớm hơn Đỗ tiểu tử dự đoán.
Đối với hai tên thuộc hạ này Đỗ Anh Vũ cũng chẳng còn cách nào ép bọn hắn nghỉ ngơi cả.
Một lúc sau, xe ngựa rời khỏi Đỗ phủ, Đỗ Anh Vũ vén rèm nhìn ra bên ngoài đầy trời mưa bay, cảnh vật kinh thành cũng vì thế mà nhoè đi, mờ mờ ảo ảo.
Dưới cơn mưa, chiếc xe ngựa chạy gấp ngựa qua khiến nước bắn lên tung tóe, khách đi đường vội vã né tránh, quay đầu chửi đổng.
Chẳng biết bao lâu, xe ngựa một đường hướng Tây cuối cùng đến điểm dừng.
Một toà công xuống lớn hiện ra trước mắt, Đỗ Anh Vũ ngẩng đầu ngắm nhìn Tây Xưởng sau hơn một tháng không gặp.
Nơi này đa phần vẫn như xưa, chỉ thêm một chút bố trí, hơi thay đổi một chút đường ra lối vào, còn lại cơ bản là giữ nguyên như cũ.
Thay đổi dù nhỏ, nhưng cũng rất dụng tâm.
Mọi thứ đều vừa đúng, không thừa không thiếu.
Chủ trương của Tây Xưởng chính là giảm phô trương, tăng tiện lợi.
Đỗ Anh Vũ gật đầu một cái rồi cho xe ngựa tiến vào bên trong.
Vừa bước vào phòng phòng quản lý, hắn liền nhìn thấy Ngô Toái là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ly-trieu-loan-than-tac-tu/360448/chuong-111.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.