Cơn bão Quách Ngọc Như đi qua.
Vốn dĩ tàn hoa bãi liễu Đỗ Anh Vũ qua vài lần được tiểu mĩ nhân Lý An Bình vỗ về an ủi, tâm linh mỏng manh cũng được chữa trị phần nào.
Hắn liền đầy máu sống lại, tưng bừng nhảy nhót kéo nàng đi chơi.
...
- Sau đó Tôn Ngộ Không liền phá phong ấn của Ngũ Chỉ Sơn, nhảy ra ngoài, chỉ tay vào hoà thượng mặt trắng quát lớn....”Ông đây nhịn mày lâu lắm rồi đấy!”
Đỗ Anh Vũ thao thao bất tuyệt kể truyện cho Lý An Bình nghe, tất nhiên là có biên thêm một chút, để gần 500 năm sau Ngô Thừa Ân có viết Tây Du Kí thì cũng chỉ coi là dị bản.
Ăn cắp là không tốt, Đỗ Anh Vũ biết điều đó, nhưng mĩ nhân muốn nghe chuyện, hắn lại không biết nhiều.
Lý triều Phật giáo hưng thịnh, Tây Du Kí hẳn cũng là sự lựa chọn không tồi đi.
Xin lỗi lão Ngô một lần nữa!!!
Bản công tử thật không cố ý!
Đang luyên thuyên một hồi thì đằng sau lưng Đỗ tiểu tử bỗng có tiếng hắng giọng e hèm một cái làm cặp đôi trẻ nhỏ giật bắt cả mình.
Vừa ngoái lại liền thấy 2 khuôn mặt già nua mà Đỗ Anh Vũ không muốn thấy vào lúc này chút nào.
Nhân Tông trông thấy Đỗ Anh Vũ cùng tiểu công chúa cử chỉ thân mật, người dường như dựa sát vào nhau thì liền phẫn nộ.
Ánh mắt hắn thâm trầm nhìn tiểu tử trước mặt như nhìn quân thù, ánh nhìn tựa như mang theo thông điệp.
“Tiểu tử! Ngươi là muốn ủi rau cải trắng của ta?!”
Đỗ công tử cũng có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ly-trieu-loan-than-tac-tu/360392/chuong-55.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.