Cổng thành thăng long vẫn tấp nập như thường ngày.
Sau sự việc vài ngày trước, thủ thành giáo úy coi như là hữu kinh vô hiểm trôi qua. Nhưng đó là bài học cảnh cáo hắn không thể lơ là, chẳng biết lần sau có còn may mắn như vậy nữa hay không.
Vài ngày gần đây hắn liền gắt gao với đám bộ hạ hơn trước, thậm chí tự mình xuất lĩnh làm việc, lo sợ lại có kẻ đui mù nào đó làm hỏng việc của hắn. Lão Hà cũng vì thế theo sau làm việc, lòng thầm than bản thân tuổi già mệnh khổ.
Từ đằng xa có một chiếc xe ngựa lẻ loi tiến tới, chiếc xe đơn sơ tầm thường không đáng chú ý. Duy chỉ có con ngựa kéo có chút đặc biệt. Ngựa phương nam đa phần nhỏ gầy, còn con ngựa kéo xe này lại to lớn hùng tráng vô cùng, chuẩn xác là giống ngựa phương bắc, kẻ tinh tường liền có thể nhận ra đây là ngựa chiến phương Bắc.
Kỳ thật sở hữu ngựa chiến phương Bắc ở Đại Việt cũng không phải không có, nhưng đa phần đều là kẻ có thân phận hiển hách, mà ngựa chiến thường dùng để cưỡi khoe oai. Thời cổ đại giá ngựa còn cao hơn mạng người, mua nô tì kẻ hầu dễ, mua ngựa khó. Sở hữu ngựa chiến không khác gì thời hiện đại có một chiếc siêu xe, mà ngựa chiến phương bắc lại là hàng ngoại nhập.
Ngựa chiến phương bắc đa phần đều nhập từ Liêu quốc cùng Tây Hạ quốc, nội địa Tống quốc cũng có ngựa những cũng chẳng ra làm sao, không thể so sánh.
“Kẻ này vậy mà lại dùng chiến
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ly-trieu-loan-than-tac-tu/360350/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.