Đỗ Anh Vũ tỉnh giấc, hắn thấy mình đang nằm trên 1 chiếc thuyền nhỏ lênh đênh giữa vùng hồ rộng lớn. Mặt hồ tĩnh lặng, rộng thênh thang không thấy bờ.
- Công tử đã tỉnh?
Một thanh âm vừa xa lạ vừa quen thuộc, như là từ nơi sâu thẳm trong những đám mây truyền tới. Thứ âm thanh phiêu hốt nhẹ nhàng nhưng lại để có hắn lạnh cả sống lưng.
Đỗ Anh Vũ ngoái đầu nhìn xem. Mặt trăng trên cao rất tròn, rất lớn, sáng 1 cách kỳ dị, dưới ánh trăng có bóng người đang đứng trên mặt hồ. Đúng vậy, là đứng trên mặt hồ.
Như có lực hút vô hình, chiếc thuyền mang theo Đỗ Anh Vũ từ từ tiến về bóng người đó. Bóng hình càng lúc càng rõ ràng, đó là một người phụ nữ, là một mỹ nhân.
Xiêm y trắng như sương khói, suối tóc đen dài. Diện mục như đào hoa, môi nhỏ đỏ thắm, ánh mắt rất mị hoặc.
Nguyệt hạ mỹ nhân!
Đỗ Anh Vũ không dám nói hắn duyệt tận mỹ nhân trong thiên hạ, nhưng cũng biết một số, đối với hắn nữ nhân trước mặt hoàn toàn có thể xếp vào 3 hạng đầu. Hơn nữa nàng đặc biệt yêu mị cổ quái, mang lại cho hắn cảm giác nguy hiểm, mà trực giác của hắn chưa từng lừa hắn.
Đỗ Anh Vũ không dám nhìn lâu, ánh mắt của nàng như có khả năng câu hồn đoạt phách, hắn sợ nhìn tiếp sẽ không dứt ra được.
- Công tử đã tới, thiếp thân hữu lễ!
Nữ nhân để 2 tay ngang ngực, khẽ nhún người chào. Đỗ Anh Vũ nhìn nàng, rùng mình một cái, lòng như chợt nhớ ra
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ly-trieu-loan-than-tac-tu/360342/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.