"Tất cả mọi người nhanh lên!”
“Máy khử rung tim chuẩn bị!”
“Một lần nữa!”
…
Ý thức Anh Vũ đang biến mất.
Hắn đoán mình phải chết thật rồi.
Đối mặt với cái chết, hắn cũng không sợ hãi gì mấy. Hắn đã quá mệt mỏi rồi, cái chết với hắn cũng có thể xem như một dạng giải thoát đi.
Từ sau khi cha mẹ qua đời, hắn bản thân không vợ không con.
Làm công ăn lương cả đời, tầm thường mà sống rồi tầm thường chết đi, đó chính là số phận của hắn.
Ở thế giới này đã không còn vướng bận gì nữa rồi.
Hắn đã sớm chuẩn bị đón nhận cái chết.
"Cứu một mạng người mà chết, ta cũng coi như chết một cách anh hùng đi."
"Cứ thế này mà đi thật sao, liệu còn ai sẽ nhớ đến mình hay không...?'"
"Mèo con đần độn à, ta không về được rồi, phải tự chăm sóc cho bản thân đây...."
"Mệt quá, buồn ngủ quá, thật sự muốn ngủ..."
"Nếu có kiếp sau, ta..."
Bên ngoài, tiếng thét gào của bác sĩ dần nhỏ lại, ý thức hắn càng lúc càng mơ hồ rồi chìm vào vực sâu vô tận.
…
Nam Lĩnh.
Việt quốc.
Hồng Châu phủ thành.
Mùa đông mưa rơi như hoa trắng bay đầy trời.
Cảnh vật tiêu điều lạnh giá, cả đường lớn không 1 bóng người.
Trái ngược hẳn với bên ngoài, Đỗ Phủ lại rất tất bật, ở hậu đường đám gia nô trong phủ chạy qua chạy lại. Tiếng thét lớn từ phòng ngủ vọng ra khiến đám người giật mình đôi chút rồi lại càng khẩn trương chạy tới đưa đồ cho đám tỳ nữ mang vào phòng.
Ngoài cửa phòng có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ly-trieu-loan-than-tac-tu/360338/chuong-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.