Một con chim Sơn ca bay xẹt qua bầu trời, tạo thành một đường cong rồi hạ xuống trên thân một cái cây cao bên trong đình viện, chim nhỏ nghẹo đầu sửa sang lại lông vũ của mình, líu lo hót rồi ngó ngó vào bên trong đình viện phía dưới một chút.
Phía bên dưới, gian thư phòng vốn thật tĩnh mịch chợt bị một thanh âm mềm mại uyển chuyển phá vỡ:
- Ta đã biết, ngươi có thể lui đi ra!
Tên thuộc hạ ngoài cửa mặt lạnh như tiền, nghe vậy liền cúi đầu hô “rõ” một tiếng rồi lẳng lặng biến mất như cách mà hắn xuất hiện.
Bên trong thư phòng, đằng sau tấm bình phong chia đôi căn phòng thành hai khu nam nữ tách biệt, một thân ảnh xinh đẹp trang nhã từ từ đứng lên, một thân váy trắng cổ phong lộ ra vùng xương quai xanh bước ra khỏi tấm bình phong, đai bụng ôm lấy bờ eo tinh tế khiến dáng đi của nàng càng thêm phân ung dung uyển chuyển, Quách Ngọc Như khẽ vươn vai một cái, sau thì ôm lấy một chồng giấy tờ trên bàn thong thả bước đi ra.
Nàng nện bước chậm rãi đi qua hai cái vòng cung hành lang, đi xuyên qua một khu trúc nhỏ, từ Thuỷ Phòng đi tới Thổ Phòng không mất quá nhiều thời gian, chẳng mấy chốc liền tới.
Vừa lúc đến nơi, Quách Ngọc Như thấy một thân trang dung loè loẹt Vi Oánh Phi tới sớm một bước.
Vị thị vẫn vậy, ưa thích cẩm y đủ màu sắc, thế nhưng thẩm mỹ của nàng thật sự chẳng đâu vào đầu, tựa như một thôn cô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ly-trieu-loan-than-tac-tu/2145495/chuong-399.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.