Đầu giờ chiều, ánh nắng mùa xuân nhàn nhạt nhu hoà phủ xuống mặt đất, chiếu lên một đám người đàn mòn mỏi hướng mắt về phía đồng chờ đợi.
Đỗ Anh Vũ đoàn người đứng tại bên cảng quân sự đã gần một canh giờ, cuối cùng cũng có thể thấy lấm chấm từ xa một đám thuyền bè đang từ từ tiến tới.
Nhìn thấy vậy, ai nấy cũng dâng lên tinh thần, thầm hô “tới rồi!”
Phía ngược lại, nhìn thấy lục địa hiện ra trước mắt, trên chiếc lâu thuyền Cá Đèn Lồng, Phí Công Tín nheo mắt nhìn thấy thật đông người đang đứng tại bờ biển thì liền nén không được hưng phấn, vỗ vỗ lên vai Đỗ Anh Hậu, giọng oang oang:
- Nhìn, cái ngươi nhìn, nhà... ha ha, chúng ta về nhà!!
Đỗ Anh Hậu thân thể đơn bạc bất ngờ bị hành hung kém chút thổ huyết tại chỗ, y trừng mắt nhìn họ Phí một cái, nhưng cũng rất nhanh bị niềm vui che lấp đi, nheo mắt nhìn về hướng bên cảng những khuôn mặt quen thuộc từ từ hiện ta, Đỗ Anh Hậu lập tức mặc sức vẫy tay rồi chắp tay thành loa hét lớn:
- Em họ... ta ở đây! Ta ở đây!
Tô Hiến Thành cũng nhìn lại, khuôn mặt trầm tĩnh thoáng dãn ra, đặc biệt khi nhìn thấy một thân váy xanh thướt tha trên bờ liền buông lỏng toàn thân, miệng khẽ nở nụ cười.
Lâu thuyền theo sự chỉ dẫn từ từ nhập vào cảng, gã thư sinh cũng đã nhìn thấy đám người bên dưới rõ ràng hơn, ánh mắt hắn dừng lại trên thân thiếu nữ vậy xanh trắng xinh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ly-trieu-loan-than-tac-tu/2145492/chuong-402.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.