Lý Từ Huy lại một lần nữa ngăn lại ồn ào. Sau đó nàng ngắm nhìn toàn trường một lượt sau đó từ từ nói
“ Lê Văn Thịnh lời nói không bằng cớ rất đáng trách, nhưng mà không phải không thể kiểm chứng, kiểm chứng xong rồi, nếu là hắn nói đúng sẽ ban thưởng , nếu hắn nói sai sẽ trọng phạt xàm tấu.”
“ Khởi bẩm Bệ Hạ, Đế Quốc chỉ tính riêng người Việt gốc Việt đã có tới bảy triệu năm trăm ngàn, giờ Đại Việt mở rộng lãnh thổ tứ phương nếu cộng thêm cả các nơi đó các dân tộc khác ước tính đến hơn chín triệu người, làm sao có thể kiểm chứng được lời toàn dân?” Vũ Tường Yên bất chợt lần nầy đứng ra lại như nói giúp thế gia, đây là tín hiệu Thánh Đế hài lòng thế gia vùng ngoài cúi đầu cho nên muốn đóng chuyện này lại rồi.
Thế gia vui mừng quá đỗi, vùng trong vùng ngoài đều nhảy ra, sau đó ào ào cho là đúng, làm sao có thể hiểu ý toàn dân được làm sao thống kê được? Rồi lại buộc tội Lê Văn Thịnh xàm tấu.
Lý Từ Huy ra vẻ nghĩ ngợi, sau đó để nữ qua nhắc trật tự.
“Vua là thuyền vậy, thứ dân là nước vậy,nước thì chở thuyền, nước lại lật thuyền. Ý dân là khó cãi, tiếng lòng dân làm phụ mẫu quan, làm triều đình tướng, làm Đế Nghi thiên hạ như Trẫm cũng phải chú tâm mà nghe. Nay đến lòng dân ra sao cũng không nghe rõ, không thể thống kê thì làm sao cho đặng. Cho nên Trẫm nghĩ ra sách lược này để nghe thấu lòng dân.”
“Nếu có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ly-trieu-ba-dao-pho-ma/339146/chuong-719.html