Thật không cần biết hai đứa con trai thừa tự, con dâu ngoan này có gì mưu mô, chúng có chuẩn bị là vui rồi…
Lão đi chăm cháu thôi.
Cụ Lý Thường Kiệt bỏ luôn không có lên triều đường nữa. Đi chơi với bọn thằng Tuấn vui hơn nhiều.
Thằng Tuấn đóng vai chiến binh cưỡi “ngựa già” phi như bay, đuổi theo thằng Thuấn đã 8 tuổi cao to mã đại.
Thuấn vẫn vậy, đặc biệt mê mẩn với chiến giáp, lúc nào không có đi học là mặc chiến giáp đeo khiên giả đánh trận. Mục tiêu cao cả nhất của hắn là giống như cha đẻ có thể làm thanh kiếm cho em trai mình trở thành Võ Thánh đời kế , đánh thêm thiên hạ cho Thần Tuấn.
Không ai dạy hắn cả, đó là người lớn làm gì con trẻ học theo, cha hắn làm người ra sao thì con trẻ rất dễ bắt trước..
“ Thuấn ca… tấn công cánh phải”
Thằng Tuấn trên ngựa già chỉ kiếm về bên phải , nơi đó có một đám nhóc con đang đang “ lập hàng rào phòng thủ” .
Cụ Kiệt lắc đầu, Thuấn ngu trung phen này ăn no đòn. Thằng Tuấn mới ba tuổi chỉ huy bừa, xông vào ổ mai phục thế kia…
Nhưng cũng hay. Anh em từ nhỏ đã như thế này tình cách về sau Ngô thị bớt lo lắng.
“ Dừng dừng… Thuấn Ca dừng.. có mai… ối ai… Ông nội ngựa quay đầu chạy” Thằng Tuấn la lớn, hắn phát hiện mai phục đã muộn, anh trai hắn cùng ba tên binh sĩ bị cả chục thằng to con vây đánh, không “chết mới “ lạ.
“ Không cứu sao?” ngựa già hỏi.
“ Không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ly-trieu-ba-dao-pho-ma/339145/chuong-718.html