Ngô Khảo Ký ngồi trên xa mã đi trên đường từ Lao Cai đi về Thăng Long.
Trên tay hấn vẫn còn băng bó trắng toát một màu vải thương. Có thể thấy mộ chút vệt máu vẫn thấm qua băng, đây là vết thương chưa lành miệng.
Tay thương treo lên cổ, nhưng mỗi khi sóc nảy sẽ khiến hấn đau mà nhíu lại mày kiếm. Tuy không rên rỉ nhưng gương mặt càng lúc càng thâm trầm.
Ngô Huy Tuấn… cái tên này hắn lạ sao?
Vậy mà ngoài hắn ra trên cái thế giới này vẫn có người nhắc tới cái tên này.
Ngay khi lão Hiến bị vật ngã thì như dã thú kêu loạn, sùi bọt mép mắt trợn tròn kêu la thảm thiết .
Tích không đành lòng khẽ buông tay thì lão hiến như phát điên ôm đầu đau đớn.
“ Ta là ai… ta là ai… Ngô Thường Hiến…. a a a a…. Golasfalek.. Glaudimakata .. Korjebsoramukas … Ngô ….. Huy…. Tuấn”
Một chuỗi dài Ngô Khảo Ký không dịch ra , nhưng ba chữ cuối cùng hắn hiểu đó là Ngô Huy Tuấn…
Điều này cùng với sự quái lạ của Ngô Thường Hiến thì Ký có ngu sao không đoán được?
Ngô Thường Hiến đã bị xuyên vào, và mục tiêu giết đó chính là Ký….
Nhưng nếu tính thời gian thì? Làm sao có thể ?
Ít nhất phải hơn chục năm kể từ ngày Ký xuyên mới đủ năng lượng chứ?
Thôi không thể lăn tăn vấn đề năng lượng. Mình có phải bọn nó đâu mà có thể biết chính xác năng lượng kiếm khó hay dễ.
Vấn đề rất có thể nguyên bản Ngô Huy Tuấn đã bị nhân bản và gửi xuống, có Ngô Thường
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ly-trieu-ba-dao-pho-ma/339060/chuong-633.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.