Tháng năm quỷ dị.
Không hiểu ngày đó Thần Vương nói gì với Đỗ Thần mà khiến Đỗ Thần cúi đầu nhận tội.
Toàn gia Đô Thần không hai lời tự giải trừ quân bị rời khỏi Chu Đậu Thành.
Quân triều đình vào tiếp quản Chu Đậu thuận lợi.
Toàn Đỗ gia tự động đi Thăng Long, Tự động vào khu giam giữ phạn nhân. Tổng cộng rất nhiều người vì có cả 3 ngàn Thân Binh và gia quyến nữa co nên chỗ này đã gần 2 vạn người toàn Đỗ gia hệ.
“ Thánh Vương thật sự nói vậy sao?” Đỗ Khoan em trai Đỗ Thần lúc này vẫn chư hết bàng hoàng. Phải bao nhiêu trí tuệ mới có thể liếc mắt thấy hết việc như Thánh Vương.
Phải nhiêu bao dung mới tha cho bọn họ, không những tha mà còn cho bọn họ một con đường sống. Thật không còn gì nói nổi, đây còn là người sao?
“ Lời Thánh Vương tuyệt không cho phép nghi ngờ, nhớ lấy Đỗ gia chúng ta lấy trung nghĩa làm gốc, đối với Thánh Vương chúng ta trung là bề tôi, nghĩa tình này của Thánh Vương là tái sinh gia tộc. Cho nên cấm không nghi ngờ” Đỗ Thần trịnh trọng răn dạy ba đứa em trai.
“ Đệ nào có nghi ngờ chỉ là… rất khó tưởng tượng lại có thể như vậy qua , vậy đối với người kia?” Đỗ Thân hỏi anh cả.
“ Không cần nghĩ nữa, nghĩa đối với người kia chúng ta Đỗ gia đã trả nợ hết rồi, từ khi bị tính kế lại bị ép cự Thánh Vương đã là hết tình nghĩa” Đỗ Thần quyết tuyệt mà nói.
Đúng lúc này bên ngoài quan quân canh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ly-trieu-ba-dao-pho-ma/338994/chuong-567.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.