Vẫn phải cận chiến vẫn phải vật lộn cùng Tây Lương thiết kỵ dũng mãnh thiện chiến.
Đây chính là thời đại.
Thời đại đừng nghĩ với dăm ba khẩu pháo có thể là bố thiên hạ.
Một khi Gatling chưa ra đời thì đừng đùa với kỵ binh.
Kể cả là đạn nổ đã thành công chế tạo và ứng dụng ở Đại Việt. Kể cả hơn trăm pháo tề phát. Tất cả chỉ là đem đến lợi thế chứ không phải có thể tổng kết trận chiến.
Còn về mấy ông lang thang xuyên không nghĩ mấy khẩu hoả mai có thể bá cái thế kỉ 11 này?
Khụ khụ, tầm bắn 80m tối đa, xạ kích tầm 20 giây một lần đạn,nặng tầm 7-10 kg. Xin thưa một đội Nỏ Genoa kiểu Bố Chính mặc giáp La Mã có thể làm gỏi các ông.
Cho nên không nên nghĩ đơn giản vũ khí lạnh là yếu, là kém. Vũ khí nóng là độc bá. Đó còn tuỳ là loại vũ khí nào thôi. Nóng cỡ hoả mai thì… cũng chỉ đến mức đó mà thôi. Tất nhiên nếu hoả mai so với cung thì hơn một chút về chuyện. Đào tạo dễ. Cung thủ vẫn là món ăn rất khó nhằm cho các vị lãnh đạo quân sự muốn tổ kiến. Quá tốn thời gian đào tạo.
Ngô Khảo Ký rất tỉnh táo, hắn không cho rằng mình có mấy khẩu pháo là độc bá thiên hạ. Cho nên bên cạnh pháo hắn luôn chú ý hết sức xây dựng một đội quân vũ khí lạnh chính quy, chuyên nghiệp hùng mạnh.
Nói đương cử như lúc vừa rồi tình hình, theo suy đoán thì nỏ binh tiêu diệt sinh lực địch số lượng gấp bốn năm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ly-trieu-ba-dao-pho-ma/338919/chuong-492.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.