Không có cách khác.
Phải đánh, cho dù máu tanh cũng phải đánh vì không có cách nào khác.
Không hề có bất kỳ mưu cao kế sâu nào ở đây, không ai có thể chắc chắn 100% thời gian phản ứng của người Tống bao nhanh.
Từ Vĩnh Châu đi ra Hành Dương không có bao nhiêu canh gác trại vì giờ này Lưu Kỷ đã hàng Tống.
Nhưng Hành Dương là đang trong chế độ chiếm tranh, nó là một trong hai mũi chủ lực bao lấy An Dương. Đường này có thể thọc vào lưng của Lê Lăng.
Dĩ nhiên nơi này cực chật hẹp không đủ để tác chiến số lượng lớn quân như đồng bằng Trường Sa – Trương Đàm do đó số quân Tống Tụ tập không đông.
2 vạn quân ở Huỳnh Dương làm nhiệm vụ quân nhu hỗ trợ cùng phòng bị quân Bắc Mân lao ra từ hướng này. Còn 3 vạn quân Sâm Châu mới là chủ lực vây công An Nhân Thành, nơi chặn đứng cử Ngõ tiến vào Nam Xương thủ đô Bắc Mân lúc này.
Chính vì ở chế độ thời chiến phải mọi lúc đề phòng Bắc Mân quân lao ra nên Hành Dương rất rất cảnh giác, cho dù họ không đề phòng cánh phía tây Vĩnh Châu nhưng quân Đại Việt vừa ra khỏi Lô Lĩnh đã bị phát hiện. Cột khói báo động ầm ầm đốt. Ngô Khảo Ký không thể âm thầm công các trại có cột báo động vì thực tế hắn Cẩm Y Vệ chưa thẩm thấu đủ đến mức có thể có được vị trí các nơi báo yên hoả của ngường Tống.
Nếu cho Ngô Khảo Ký thêm 2-3 tháng chuẩn bị, Cẩm Y Vệ có thể do
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ly-trieu-ba-dao-pho-ma/338897/chuong-470.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.