Ngày 7 tháng hai năm Long Hưng thứ hai.
Không thể chờ thêm.
Ngô Khảo Ký lượt lờ quanh địa đồ.
Không bắt được liên lạc – không hội được với quân Mân thì chiến dịch này coi như đổ bể, nếu quân Mân không thủ được thì Ngô Khảo Ký chỉ có thể lui. Có thể Hạ Châu- Quế Lâm không ngại, đạt được mục đích ban đầu nhưng lại không đánh cho Tống cúi đầu mở cửa thương mại được.
Binh đi nước hiểm.
Ngô Khảo Ký cau mày, vì đánh Tống là kế hoạch bộc phát sau sự kiện phát hiện Lưu Kỷ bắt tay Tống đưa bọn Tống vào Hạ Châu. Cho nên mọi chuẩn bị về việc đánh Tống đều thiếu.
Mặt vật tư không ngại, đường thủy đã đả thông, vật tư từ Quế Lâm ầm ầm từng ngày chuyển tới tuyến đường vận tải từ cảng Liêm Châu đến Quế lâm đã thành hình ổn định, ngựa thồ Liêu Đông không kén ăn mà sức bền tốt chịu lạnh tốt, cái lạnh ở miền nam đám ngựa này coi khinh. Cho nên về vận lương, vận tài không lo.
Lo nhất đó là mù đường.
Vì không có mục tiêu đánh Tống từ đầu cho nên không hề giải thám báo , Cẩm Y Vệ nơi đây. Lúc này phải vừa đánh vừa dừng để mò mẫm.
Thật người xưa ghi bản đồ không bao giờ tin nổi, toàn là ký hiệu kiểu trừu tượng, sông vẽ mấy đường loằn ngoằn cũng không trú thích dài rộng bao nhiêu chỗ nào nông sâu. Núi thì vẽ cái ô tam giác thêm mấy trạc cây, không biết bao cao không biết bao lớn. Tỉ lệ bản đồ thì hoàn toàn tin không được.
Cho
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ly-trieu-ba-dao-pho-ma/338895/chuong-468.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.