Nghị sự sảnh. Một toà nhà trong khu liên hợp các nha phủ của Điện Thành.
Nơi này do người chăm xây, kiến trúc rất tốt, chắc chắn , bền đẹp cũng khá khoa học.
“Càn Vương, lão ca để lại cho ngươi tạm thời 6 ngàn binh Sanock, ta phải đem quân về Bố Chính, ngươi hiểu tình hình phải không? Ngươi có yêu cầu gì cứ nói đi, lão ca đây sẽ cố hết sức”
Lý Thường Kiệt cùng Lý Nhật Trung ngồi đối diện trò chuyện, nơi này không phải Bố Chính, Lý Thường Kiệt không còn cao hơn Lý Nhật Trung một đầu, Nhật Trung giờ là nửa cái chủ nhân ở Đà Nẵng đứng trên đất này hắn ngang hàng Lý Thường Kiệt. Gauren Drah Mị, chỉ là ngồi một bên ánh mắt nhu thuận nhìn chằm chằm Lý Nhật Trung, có lẽ lão già này tuy cao tuổi nhưng rất có vị, đêm qua chiến đấu hăng hái, đến nay gương mặt lúa mì của Gauren Drah Mị vẫn còn phảng phất ánh hồng đâu.
À chỗ này bản đồ Ngô Khảo Ký đã đặt tên luôn cho dễ gọi. Đà Nẵng, hắn lười phiên âm người Chăm người Ê Đê gọi cái gì, quá loạn.
Thật tế Ngô Khảo Ký không quá am hiểu địa lý nơi đây thôi.
Hai Châu Ô, Rí không đơn giản chỉ có Huế và Quảng Trị như vậy.
Nếu tính chuẩn theo các tính của người Chiêm thì Đà Nẵng vẫn thuộc Châu Rí có tên Điện Bàn. Thành Điện, Thành Đồng chính là hai thành lớn nhỏ ở đây.
Nhưng Khảo Ký mặc kệ không quan tâm hắn cưỡng ép chú thích trên bản đồ đây là vùng Đà Nẵng. Vậy nên người Việt đã có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ly-trieu-ba-dao-pho-ma/338819/chuong-392.html