Chiến dịch chiến lược luôn có điều chỉnh.
Điều chỉnh khác thay đổi.
Điều chỉnh là dựa trên cơ sở vốn có của chiến lược mà làm ra những điều chỉnh cho thích hợp hoàn cảnh.
Nếu so sánh thì Tống Béo luôn là thay đổi chiến lược thất thường vì quan văn và vua Tống liên tục thò tay vào quân sự, mặc dùn méo biết dẫn quân đánh trận nó khổ ra sao. Thay đổi thất thường vậy, hậu cần, tâm lý, thể lực của quân đội làm sao đảm bảo được?
Còn Đại Việt thì khác, tất cả những điều chỉnh dù là nhỏ nhất đều tính toán kỹ lưỡng đến toàn cục. Tính từ thời tiết, lòng quân, hậu cần, cho đến sức chịu đựng của quân sĩ. Cho nên những điều chỉnh của quân Đại Việt luôn mang tính linh hoạt với thực tiễn tình hình chiến tranh.
Không phải Tướng Tống kém, không phải người Hán kém, chẳng có dân tộc nào kém cả , chỉ là Tướng Hán bị quá nhiều gò bó cùng ép buộc.
Thật ra đánh nhau vơi người Chiêm. Người Khmer rất khó, rất phải cẩn thận. Bởi lẽ quốc quân các quốc gia này toàn thân chinh ra trận và toàn là nhà quân sự hàng thật giá thật. Đánh với bọn này không bao giờ có kiểu ăn hên những pha triều đình – chiến tướng bất đồng chính kiến.
Nói như vậy tại sao Đại Việt đánh quân phương Nam thường cảm thấy nhẹ nhàng hơn? Tác đang điêu, đàn nguỵ biện?
Không phải nguỵ biện mà là sự thật. Không thiếu lần trong lịch sử quân Chiêm đánh tận Thăng Long, người Khmer cũng làm điều tương tự.
Căn bản của việc Đại Việt đánh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ly-trieu-ba-dao-pho-ma/338813/chuong-386.html