“ Chết tiệt, nhanh nhanh nhanh, bọn bay không cần để ý hậu quân, nhanh nhất theo tao tiến lên”
Trời chiều rét lạnh, vậy mà trên con đường mấp mô đất sỏi này một đám kỵ binh vẫn như điên mà lao tới phía trước mặc cho hàn phong lạnh thấu đang len lỏi vào thân thể họ.
“ Vương gia, tôi khôn hiểu tại sao phải vội vã như vậy, đằng nào thằng Thường Hiến cũng chạy không được” Mội kỵ sĩ ăn mặc quý tộc Lý Triều quần áo một bên phóng ngựa nhanh theo mà hỏi.
“ Tao không lo thằng Hiến chạy mất , tao là lo thằng Hiến nó chết” Người kỵ sĩ dẫn đầu gương mặt mệt mỏi quay qua trả lời.
“ Tôi không hiểu?”
Người Thanh niên kỵ sĩ vẻ mặt khó hiểu.
“ Bọn bay thật không để ý, từ Vĩnh An có bao nhiêu cách an toàn để rút quân, sao bọn Hiến phải chui vô Chi Lăng thung lũng? Bọn Thường Hiến là người vô năng sao? Các ngươi không nhớ khi tiên đế còn sống Nam Chinh Chiêm Thành, ai là người đốc quân lừa bắt được Vua Chiêm?”
Người đàn ông dẫn đầu lại lên tiếng , người này tuổi ngoài bốn mươi, nước da ngăm đen râu dài mắt sắc thân hình không cap lớn nhưng chắc nịch mạnh khoẻ, không ai khác đây là Tấn Vương Lý Kế Nguyên người lãnh đạo đội thuỷ quân lục chiến mạnh nhất của Thăng Long.
“ Vậy bọn Hiến hắn cố tình bị vây ở Chi Lăng?” Người trẻ tuổi kỵ sĩ quý tộc không ai khác chính là Tôn Đản.
“ Chính xác, hắn là muốn chết, muốn lấy cái chết để thành toàn cớ cho
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ly-trieu-ba-dao-pho-ma/338763/chuong-336.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.