Chiến dịch cuối cùng ở bờ Hoàng Hà lúc này lại không quá khó hiểu.
Với hệ thống tình báo Nam ty thì Ngô Khảo Tước đã nắm khá nhiều thông tin Đại Tống.
Tất nhiên Nam ty tuy phát triển nhanh nhưng lại bồng bột thiếu chiều sâu.
Nhân tài của họ xoay quanh chỉ là giang hồ thế lực, một số chỉ huy cấp thấp quân đội, một số văn quan cấp thấp của Đại Tống.
Những quyết sách lớn, bí mật của Tầng lớp cao Đại Tống thì Nam Ty bó tay.
Nhưng như vây đã quá đủ để Ngô Khảo Tước chiếm ưu thế , vì Đại Tống mật thám cũng chẳng biết mấy về Liêu Đông, căn bản vì Liêu Đông quật khởi quá nhanh, Đại Tống chưa kịp định thần cử mật thám thâm nhập thì đôi bên đã chiến tranh.
Số mật thám mà người Tống có được trong quân Liêu Đông thực tế là mật thám họ cài lại từ hối Đại Liêu.
Cài mật thám vào đại Liêu không khó, Thời Gia Luật Hồng cơ trị vì người Liêu không còn là người thảo nguyên. Đây là một cách nói bóng gió.
Sau minh ước Thiều Uyên người Tống sợ vãi mật không muốn bắc tiến các đời vua sau của Tống toàn là bỏ võ theo văn lấy tiền tài mua hoà bình.
Nhưng người Liêu thì khác gì? Họ cũng đã vong mình trong cảm giác chiến thắng mà tự hủ hoá bản thân, quý tộc Liêu học theo người Hán văn hoá, coi đó làm đẳng cấp thể hiện tự tách mình khỏi văn hoá thảo nguyên, chỉ ưa hưởng lạc, thác loạn đồi truỵ. Lục đục tranh dành quyền lực thì giỏi nhưng lại quên đi cái
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ly-trieu-ba-dao-pho-ma/338719/chuong-292.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.