“ Xem ra lần này không có chút công huân nào rồi….”
Trong hoàn cảnh cả thành Bắc và thành Tây của Ung Châu đang bừng bừng chuẩn bi quyết chiến thì không ngờ còn có một đám quân sĩ nhàn nhã ngồi tán dóc trong đêm tuyết đầy trời. Người lên tiếng làu bàu là Đỗ Mạc tên này mới chỉ mười bảy tuổi mặt còn búng ra sữa trẻ em.
Bộp.
“ Ai ui…”
“ Đồ ngu này, chúng ta thuộc hệ thống Bố Chính, chỉ cần làm việc cho chủ công, chủ công biết là đủ. Lập công huân thì triều đình cũng chẳng ban thưởng xuống cho chúng ta..” Đỗ Tùng một bên vỗ mạnh vào đầu đứa em út, lên mặt huynh trưởng mà dạy bảo.
“ Biết rồi… nói bình thường không được sao cứ phải động tay chân..?” Đỗ Mạc vẫn làu bàu không phục.
“Nhà họ Đỗ yên lặng một chút đi” Ngô Văn Vân lên tiếng.
“Mẹ kiếp Ngô gia tiểu tử thiếu ăn đánh đi..” Đỗ Bách nhao nhao.
“ Chờ làm xong nhiệm vụ của chủ công thì ông đây cũng thử một chút Đỗ gia tiểu tử có bao nhiêu tiến bộ.. hừ” Ngô Văn Vân khiêu khích .
“ Thôi im cả đi. Lần này nhiệm vụ rất quan trọng, nếu không chủ công đã không phân hết cả trăm thân binh ra ngoài như vậy. Kém gây sự mà làm việc cho tốt..” Ngô Bình cạy già lên mặt mắng cả hai bên.
Thực tế thì hai bên Ngô Đỗ cũng không có gì mâu thuẫn chỉ là trong binh luôn có sự cạnh tranh một chút, hai nhà này theo Ngô Khảo Ký từ hồi đầu lập nghiệp cho nên có thể nói là lão
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ly-trieu-ba-dao-pho-ma/338629/chuong-201.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.