Trong khi ở Hợp Phố hải cảng hai bên đang gò mình ra chiến đấu thì ở Bắc Hải thủy doanh của quân Tống đám người Ngô Khảo Ký đang nhởn nhơ lượn lờ dạo chơi.
Nhưng đám người Ngô Khảo Ký Thân Cảnh Phúc không biết được ở một nơi khác nhóm người Lý Thường Kiệt- Lý Kế Nguyên đang gặp phiền phức vô tận.
Quân triều đình Đại Việt xuất phát chậm hơn quân Bố Chính nửa ngày, nhưng quãn đường của họ đi chỉ bẳng 2/3 của quân Bố Chính thêm vào đó hạm đội tiên phong của Đại Việt tốc độ không thua kém chiến hạm Medang quá nhiều cho nên đã đến Khâm châu từ ngày thứ 10.
Khâm Châu địa hình càng thuận lợi hơn cho việc tấn công đường biển.
Phía Nam thành Khâm Châu chính và biển Mao Vĩ. Hay đúng hơn là một nơi biển Đông Hải ăn mòn vào đất liền tạo thành một vịnh nhỏ giống nư của Vịnh Cửa Lục ở Hạ Long.
Vịnh Mao Vĩ khá rộng lớn và là nơi giao thương chủ yếu của Đại Tống với Đại Việt trước đây do vị trí địa lý thuận lợi. Ở nơi này người Tống đã cho xây dựng một hệ thống cảng cả quân sự lẫn thương cảng rầm rộ.
Nhưng kể từ khi Đại Tống cấm biên, sau đó là Đại Việt cấm biên thì thương cảng này ảm đạm hơn nhiều.
Để đi đến Nhai Châu tiến hành giao dịch cùng Tam Phật Tề, La Oa hai Chiêm Thành, hoặc để buôn lậu từ Nhai Châu đến Diễn Châu của Đại Việt thì cảng Liêm Châu gần hơn và là nơi thích hợp hơn. Đây chính là lý do Vịnh Mao Vĩ trở nên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ly-trieu-ba-dao-pho-ma/338598/chuong-170.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.