“ A ha thì ra Ngô Khảo Tước tam đệ, thật ngươi ở Long Thành mà lặn quá kỹ đại ca cũng chẳng có dịp gặp được ngươi” Ngô Khảo Tích cười cười rất thoải mái vỗ vai Ngô Khảo Tước.
Nhưng cái vỗ này rơi vào hư không, Ngô Khảo Tước thân thủ mau lẹ tránh đi.
“ Tam đệ Ngô gia Long thành ta không dám nhận, Ánh mắt Đại công tử Ngô gia Long thành quá cao đi sao có thể nhìn một đứa con rơi tư sinh thấp kém như ta. Ngô Đại công tử, tại hạ Ngô Khảo Tước Nhị gia Ngô gia Bố Chính , đa lễ rồi.” Ngô Khảo Tước chắp tay làm một cái lễ.
Ngô Khảo Ký trợn mắt há mồm không biết phải nói gì cho phải. Ngô Khảo Tước trước đây miệng tiện nhưng vẫn còn khá vì từ ngữ ngây ngô có phần đả thương người nhưng chỉ là đả thương ngoài mặt. Tức là phào phào rồi cho qua được.
Nhưng từ khi được tiếp cận học hành văn vở này nọ, trình độ miệng tiện của Ngô Khảo Tước đã biến thành nói chuyện rất thâm và hiểm. Giữa miệng tiện cộng thêm hiểu biết chút văn chương thì trình độ đả thương người của hắn là cực mạnh, không kém đao kiếm.
Thực tế Ngô Khảo Tước đã hoàn toàn đánh giá sai về hai co người Ngô Khảo Ký và Ngô Khảo Tích. Nếu không tính linh hồn hiện đại xâm chiếm Ngô Khảo Ký thì bàn về tính cách Ngô Khảo Tích sẽ ăn đứt Ngô Khảo Ký về nhiều mặt.
Thứ nhất Ngô Khảo Tích rất qua tâm người trong gia đình bao gồm vả đệ đệ và các di mẫu, Ngô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ly-trieu-ba-dao-pho-ma/338583/chuong-155.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.