Ngày 18 tháng 11 . Thành Quế Lâm thủ phủ của Quảng Nam Tây Lộ.
Tô Giám Lưỡng Quảng Đô Giám tướng quân đang cầm trong tay một tấm thiếp thư mà trầm trồ.
“ Thật đẹp mắt chữ … rất khá văn phong…kẻ này không đại tài nho sĩ nhưng, thật không thể hiểu nổi tại sao cứ khăng khăng binh nghiệp…” Tô Giám cười khổ mà tình tấm thiếp thư lẩm bẩm.
Tô Giám tự Tuyên Phủ thực chất cũng là một Nho sĩ xuất thân tiến sĩ, dòng đời xô đẩy khiến ông lệch qua hướng võ tướng và lãnh chức Cung Bị Khu Phó Sứ, Lưỡng Quảng Đô Giám quản lưỡng lộ binh giáp hai Lộ Quảng Nam Tây và Quảng Nam Đông Lộ.
Thật không thể ngờ số phận run rủi ông ta lại gặp được một kẻ có số phận gần như mình, người này tên Tống Kiệt. Thư pháp cực tốt, văn phong không thể chê trách về từ phú thì một tiến sĩ như Tô Giám cũng mặc cảm không bằng. Nhưng kẻ này xuất thân binh gia tầng lớp thấp nhất người gốc Mân. Tô Giáp phát hiện quý tài muốn thay đổi thân phận tên này cho nên viết thư tiến cử. Nhưng tên Tống Kiệt này lại khăng khăng quyết ở lại Quảng Tây, cái gì mà nói Ung Châu sắp lâm nguy, Đại Việt tấn công Đại Tống… Tô Giám lắc đầu cười trừ, người có tài ai chẳng có chút cuồng, nhất là người trẻ tuổi. Đáng tiếc nhất một điều Tống Kiệt có thương ở chân bị tật đi khập khiễng, người như vậy không thể vào triều làm quan chỉ có thể làm quan địa phương. Tô Giám thiết nghĩ nếu kẻ này không có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ly-trieu-ba-dao-pho-ma/338582/chuong-154.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.