Ngô Khảo Ký hồng hộc thở mà nhìn doanh địa tràn đầy máu me trước mặt.
Đám Sanock binh toe toét chạy đến.
Ngô Khảo Ký hơi cau mày, thực tế đám binh sanock này quá khát máu, không thấy một vài tù binh nào, ngay cả những kẻ cung cấp thông tin xong cũng bị cứa cổ. Đây là dân Chiêm. Những người từng là đồng bào chủng tộc của họ. Ngô Khảo Ký hơi rét lạnh trong lòng. Một đám quân đã nghiện còn hung tàn như vậy thì hắn còn có thể dùng họ hay không.
Ngô Khảo Ký hiểu cái thời này là vậy, mạng người đôi khi không dấng một xu. Thường thì vì khác phe nên thẳng tay đồ sát đối phương, chỉ khi dân số đối phương giảm xuống thì tộc mình mới không bị uy hiếp. Cho nên thời này hở chút là bắt dân đồ thanh như ngóe. Nhưng biết là một việc, chấp nhận hay không là chuyện khác. Ngô Khảo Ký lúc này vẫn đang thực thi chính trị nhân từ kéo danh tiếng, cho nên hắn vẫn phản cảm với hành động này.
“ Mon-Trê lần sau nghiêm cấm đồ sát tù binh. Mỗi tên tù binh có thể đổi một người nhà của các ngươi.. “ Ngô Khảo Ký nghiêm mặt mà căn dặn. Nhưng hắn cũng không thể lấy chính trị nhân từ để giáo hóa đám Sanock, hắn vẫn cần sự hung hãn của họ trong thời gian ngắn.
“ Chủ nhân anh minh” Mon-Trê máu me đầy minh nhe răng vàng khè đầy hưng phấn mà xoa mông ngựa. Đây là chủ nhân suy nghĩ cho hắn, cho đám sanock. Trong đầu tên này nghĩ vậy.
Đám binh sanock thì mắt sáng chưng, bọn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ly-trieu-ba-dao-pho-ma/338569/chuong-141.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.