“ Đại ca nắm chắc sao? Nếu không thì biên thư cho Chiên Bàn Phú Thái tam ca để hắn dẫn quân gây sức ép lên Chiêm Thành, chờ đệ…. Đánh xong ở Trung Java … cả ba hợp sức đánh Chiêm?” Daksamavamca cau có, hắn có phần lo cho Ngô Khảo Ký.
Nói thật đám 3000 tù binh này tâm tư vẫn chưa ổn, trong thời gian ngắn không thể dùng. Đừng nói là để bọn hắn đánh giặc, giao tàu cho bọn này chúng nó lái đi đâu trốn ai mà biết được.
Cả Ngô Khảo Ký lần Daksamavamca đều hiểu, 3000 binh này chỉ có một chút người thuần lọc ra có thể để họ thủ thành hỗ trợ, để đám này tâm phục khẩu phục chỉ có thể để họ sống lâu trên đất Bố Chính, cảm thấy được Bố Chính là quê hương thì lúc đó mới có thể tin tưởng mà sử dụng họ.
Tựu chung về Thủy binh sức chiến đấu trong thời gian ngắn thì người Bố Chính không có mấy tăng trưởng, có chăng là các thủy thủ khinh nghiệm của Mã sẽ tập huấn cho người Việt, từ đó nâng cao năng lực tác chiến trên biển cho người Việt. Nhưng để đạt đến mức thành thục hải chiến, thì đó là câu chuyện của thế hệ chứ không chỉ vài ngày nửa tháng.
“ Hắ đâu? Va đứng lên với người Pagan rồi, nghe đâu ở biên giới phía Tây hai bên đã đánh nhau mấy trận không nhỏ… hắn cấu cứu ta hai lần rồi..”
“ Chiến giáp vũ khí ta cung cấp cả cho ngươi cho nên Chiên Bàn Phú Thái đang đau khổ chống cự ở biên giới, hắn chỉ có thể thủ không công, cũng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ly-trieu-ba-dao-pho-ma/338521/chuong-93.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.