Chiến trường Bố Chính bên bờ sông Linh Giang… không thơ mộng lắm.
Nơi này đã bị sự công nghiệp hóa hủy hoại hoàn cảnh khá triệt để, nên chẳng có cảnh đẹp nên thơ hữu tình nào.
Tiếng quạ kêu quàng quạc bay qua như kéo các chiến binh trên chiến trường trở lại thực tại sau cơn mộng mị ngắn ngủi.
Con quạ này xuất hiện rất kịp lúc.
Chiến binh bên Từ Huy phe sắc mặt tái nhợt có phần sợ hãi.
Quân sĩ Bố Chính hưng phấn ra mặt nhưng vẫn bảo trì im lặn vì họ đang tiêu hóa thông tin trước mặt.
Ngô Khảo Ký hít một hơi sâu lấy lại bình tĩnh sau cơn thản thốt mà từ từ tiến lên phía trước.
“ Đại ca….” Ngô Khảo Tước quỳ đó mặt méo xẹo cầm trong tay chiến đao gãy lìa run rảy.
“ Câm miệng… không có lệnh của ta không cho mở miệng” Ngô Khảo Ký khá sợ hãi khả năng tiện miệng của tên này, không thể lường trước hắn có cái phát ngôn gây sốc nào.
Tên này là có khả năng đả thương bát phương tám hướng, tức là khi hắn mở miệng sẽ không phân địch ta mà đả thương người.
Rầm rầm…. đến lúc này toàn trường mới hoàn toàn tỉnh giấc toàn toàn sau tiếng động lớn.
Thân thể của Lý Phùng đã đổ gục trong vũng máu lênh láng, máu thấm vào đất khô , máu thấm vào cát cho đến khi no đủ sẽ tạo thanh lớp nhày dẻo dính lan bề mặt, máu đỏ và nồng, máu tươi và dị.
Lý Phùng thân thể cũng chỉ phản xạ thần kinh phó giao cảm mà giật giật vài cái rồi nằm yên nơi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ly-trieu-ba-dao-pho-ma/338486/chuong-58.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.