Ngô Khảo Ký vẫn không quá yên tâm: “ Tước đệ ngươi chắc chắn chứ.. gươm đao không thể đùa, hay là để Ngô Bình lên”
Để tránh cho tên này bị ngượng ngùng Ngô Khảo Ký thì thầm với Khảo Tước.
“ Ngô Bình có phải người thứ hai bên trái?” Khảo Tước học theo Ngô Khảo Ký mà thì thầm.
“ Phải”
“ Hắn không được, tên này hình như không mấy thạo đao pháp, hắn nắm chuôi đao rất lạ, đường như … cảm giác như hắn nắm chiến cung… Tên này chém nhau không được” Khảo Tước trầm ngâm nhận xét.
“ Mẹ kiếp , ngươi ngưu, ngươi thổi da trâu, ngươi tiện miệng, mở miệng ra là đắc tội người khác..” Ngô Khảo Ký thầm nghĩ có thời gian phải dạy dỗ cẩn thận tên này hoặc là cấm hắn mở miệng nói chuyện.
“ Được rồi, người nhất quyết lên thì Nhị ca cho ngươi lên, giờ mặc chiến giáp vào” Ngô Khảo Ký thì thầm bên tai người thanh niên trẻ.
“ Đại ca, cái tên kia đao pháp yếu như vậy, ta cần gì phải mặc chiến giáp như con rùa bò ngang bò dọc?” Khảo Tước ngạc nhiên hỏi, đôi mắt của hắn trong vắt ngây thơ.
Ngô Khảo Ký đỏ bừng mặt sau đó là tím tái, cái miệng tê đệ đệ trên trời rơi xuống này đúng là đạt cảnh giới siêu tiện. Ở đây ai ai cũng mặc chiến giáp cả, một câu nói mắng toàn trường là rùa. May mà chỉ có Ngô Khảo Ký hắn nghe thấy. Nhưng… ở nơi này ai mặc nhiều chiến giáp nhất? Dĩ nhiên là Ngô Khảo Ký, ai là con rùa trong con rùa ở đây… khụ khụ… là Ngô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ly-trieu-ba-dao-pho-ma/338485/chuong-57.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.