Bản Ro, phía tây Bố Chính thành cách đường chim bay tầm gần trăm dặm đường. Lúc này nơi đây đã trở thành đại bản doanh của Bố Chính quân.
Người dân Bản Ro đã di tản lên núi từ lâu nên thực tế nơi này là bỏ hoang.
Trận chiến này Bố Chính quân không những hốt được con cá lớn là hoảng tử Jayavirahvarman II thực tế một số tù trưởng các bộ lạc người Môn trên núi rải rác xung quanh đây cũng bị hốt mấy người. Còn một số trực tiếp bị giết trong chiến trận thì Ngô Khảo Ký cũng không biết và cũng lười điều tra.
Một đêm yên lành đi qua, doanh khiếu không có xảy đến, nói chung là vạn hạnh. Ngày thứ nhất sau cuộc chiến khốc liệt mà không có doanh khiếu thì cũng không cần quá lo lắng nữa.
Tại một căn nhà sàn bề ngoài bình thường như bao căn nhà sàn khác ở Bản Ro, nhưng xung quanh nó là từng hàng lính canh gác rất nghiêm ngặt. Đây là một căn nhà sàn đặc biệt.
Từ xa Ngô Khảo Ký dẫn theo một đám cận vệ quân bước đến. Đám lính canh gác nghiêm người giơ tay lên chào. Đây là điểm đặc biệt của Bố Chính quân, khi binh sĩ đang làm nhiệm vụ thì bỏ qua cách chào chắp tay cúi người mà Lý triều đang dùng, thay vào đó là đứng nghiêm chỉnh giơ tay áp vào ngực trái mà chào, nghi thức này là Ngô Khảo Ký nghĩ ra, vốn dĩ hắn muốn làm nghi thức chào theo quân đội hiện đại, nhưng mặc giáp Lorica Segmentata khó thực hiện động tác này nên hắn cải biên thành giơ tay ôm lấy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ly-trieu-ba-dao-pho-ma/338475/chuong-47.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.