Các chiến thuật hải quân lãng mạn hoá của Huy Tuấn cũng không đúng, ít nhất là không đúng trong giai đoạn đầu phát triển của Bố Chính.
Giai đoạn đầu này Ngô Khảo Ký không thể đúc được pháo lớn với nòng dài bằng thép. Đây là Huy Tuấn một thằng sinh ra trong giai đoạn công nghệ tiền Zolzic làm sao hiểu được công nghệ cổ cho nên viết bậy.
Giấc mơ của Huy Tuấn là những sự kiện đặc biệt sự kiện lớn còn những thứ như phát triển công nghệ thì Tuấn làm sao rõ, hắn chỉ mơ màng viết theo sự hiểu biết nửa mùa của bản thân thôi.
Pháo lớn nòng dài phải đến những năm 1088 đổ đi, sau khi có đập sông Cẩm , sau khi tìm được Na Ri, sau khi có được hỗ trợ từ Na Ri tạo ra những máy móc ban đầu thì Ngô Khảo Ký mới có thể tạo ra điện công suất lớn , có lò phản ứng, có khả năng luyện thép Chrome, Molybden.
Sau đó mới có máy ép thuỷ lực để chế tạo pháo cỡ lớn. Làm quái gì có chuyện búa máy khổng lồ gì đó ở Đập sông cẩm có khả năng rèn ra pháo lớn… Ngô Khảo Ký đọc truyện mà cười ngây ngất. Trí tưởng tượng quá phong phú… Ký không ngờ bản thân mình cũng có một mặt lãng mạn phi thực tế như vậy.
Lại còn si măng portland nữa chứ.... làm cái quái nào mà chế tạo nổi? Cái thằng này mơ hơi quá rồi... gạch bỏ...
Nhưng Ngô Khảo Ký dừng tay lại, là ước nguyện thôi mà, một ước nguyện để cho nhân dân bớt khổ trong tâm tưởng...
Thực tế thì Đại Việt trong mười năm đầu chỉ có xi măng pozzolan, thời gian đánh nhau với Chiêm Thành để xây Đồ Chiêm quan là dùng gạch nghiền trộn với vôi thôi. Làm quái gì có xi măng Portland mà xây.
Lại còn Đập Sông Cẩm chứ.... Mãi đến khi Lý Từ Huy về tới Thăng Long thì Bố Chính mới thành công nghiền được đá, trộn các thành phần nhung được xi măng lò đứng cực nhỏ, sau đó mới mở rộng ra dần dần. Mãi những năm 1086 mới bắt đầu xây đập sông Cẩm. Ba năm sau là 1089 mới xong được con đập này và cũng đúng thời gian Ngô Khảo Ký đón được Ngô Na Ri về nhà và có các lò phản ứng rồi máy phát điện, lò nung cảm ứng điện từ, lò hồ quang điện. Làm quái gì Ngô Khảo Ký hắn có thể tự phát triển được mấy thứ này. Trước năm 1089 dù có bản đồ của Na Ri nhưng làm gì mà sản xuất được thép Molybden. Vẫn chỉ quanh quẩn với thép Mangan thôi các người ơi....
Vậy nhưng đọc tiểu thuyết của Huy Tuấn thì Ngô Khảo Ký cảm thấy cuộc đời của mình thú vị hơn rất rất nhiều lần .
Ký thẫn thờ sờ từng dòng chữ. Giá mà hiện thực có thể dễ dàng phát triển thì đâu có nhiều người phải chết như vậy? Đâu co nhiều huynh đệ, bạn bè , chiến hữu thuộc hạ của Ký phải hi sinh như vậy cho lý tưởng…
Thì ra Ngô Huy Tấn trong giấc mơ, thất từng người từng người bên cạnh Ngô Khảo Ký ngã xuống , cho nên hắn mới vẽ ra một viễn cảnh công nghệ phát triển nhanh chóng để có thể khiến nhiều bằng hữu , thủ hạ vẫn còn sống trong tiểu thuyết, vẫn còn bên Ký…
“Thì ra đó mới là sâu trong thâm tâm mình mong ước, sâu trong thâm tâm nguyện vọng của mình muốn bọn họ trở về , muốn bọn họ vui vẻ có cuộc sống viên mãn… một mong ước thật lãng mạn…”
Mỗi lần Huy Tuấn viết một đoạn gì đó thì Ngô Khảo Ký sẽ tỉnh dậy… Huy Tuấn nghĩ đúng rồi, số lần Ký tỉnh dậy càng nhiều thì hai người càng hoà vào làm một, cho đến khi Huy Tuấn chính là Ký sống lại ở Kiếp này và ngày ngày chịu đựng dày vò…
Huy Tuấn lại mơ. Hắn mơ về một trận chiến kinh thiên động địa ở Đông Hải, nơi mà hàng hang lớp lớp chiến hạm lớn bé của Hải Tặc bao vây lấy hạm đội Đại Việt.
Thế rồi đại chiến nổ ra…
Thân ảnh cao ngất đứng trên Soái hạm quan sát tình hình để đưa ra quyết định tối cao cho bọn lính truyền tin.
Nơi đây 70% hải quân là người Mã. Bọn họ là những hải quân tù binh của Medang được Bố Chính mua về.
Theo về còn có vợ con và gia đình bọn họ đang định cư tại thành Cẩm phía Tây của Bố Chính.
Giờ đây bọn họ là công dân của Bố Chính , chiến đấu cho Bố Chính hùng mạnh và cho Đông Hải Long Vương vĩ đại. Người Mã phụ trách lái thuyền chèo thuyền, chiến đấu bằng cung tên , đao kiếm. Người Bố Chính gốc Việt phụ trách hoả pháo. Hai bên đã phối hợp ăn ý từ lâu. Từ trận chiến Chiêm Thành sử dụng Ballista dầu cháy cho đến trận chiến Khâm Châu – Liêm Châu hoả pháo, thiếp theo là trận hải chiến Phiên Ngung, hải chiến Hàng Châu…
Đông Hải Long Vương từ chỗ là người học tập hải chiến đến lúc này đã dẫn bọn họ đến không biết bao nhiêu chiến thắng. Thân ảnh cao ngất đó đã là niềm tin chiến thắng cho toàn bộ đội quân này.
Hoả pháo điên cuồng nổ vang , Pháo khóa nòng xoay Breech-loading swivel gun bên sàn thuyền dội mưa lửa lên đầu quân địch.
Pháo thời đầu rất nhỏ, cỡ nòng rất lớn đến 120mm nhưng chiều dài chỉ có tầm 100-120cm thôi. Đúc dài chắc chắn hỏng hoặc nòng không ổn định và sẽ vỡ toác khi phát xạ cường độ cao với loại pháo Pháo khóa nòng xoay Breech-loading swivel gun này.
Tầm xa của pháo Bố Chính thời đầu không như trong tiểu thuyết, nếu là đạn đặc chỉ có thể bay tầm 400m là cùng, khả nằn bắn chính xác mục tiêu tầm 250m. Còn nếu bắn đạn bi nhỏ thì chỉ có sức sát thương tầm 100m đổ lại.
Làm quái gì có công nghệ búa máy “rèn ra” pháo như trong tiểu thuyết viết láo kia. Muốn đúc pháo thép, sắt phái có máy ép. Sau khi đúc phôi thì tôi óng đỏ. Luồn một thanh thép, gang hình trụ vào nòng pháo sau đó dùng máy ép từ bên ngoài từ từ ép . Nòng pháo sau mỗi lần ép sẽ xoay một đoạn để máy ép lần lượt ép đều.
Đây là kỹ thuật cơ khí phổ biến nhất mà bất kể một kỹ sư nào đều biết và Lý Từ Huy là chuyên gia của vấn đề này.
Công việc ép ban đầu khi chưa có máy ép thuỷ lực thì khổ cực vô cùng, ép bằn hệ thống thanh thép cánh tay đòn dài cả chục mét dè vào đe mỗi lần nòng pháo nóng đỏ được đưa vào. Voi, ngựa chính là chúng để kéo hệ thống dòn dọc sau đó ép được cánh tay đòn bẩy xuống , đè vào đe để chế pháo. — QUẢNG CÁO —
Làm quái gì có chuyện búa máy khổng lồ đập sông Cẩm rầm rầm gõ thành pháo được. (~ ̄▽ ̄ )~,.
Chính vì máy ép công suất thấp như vậy chỉ có thể chế pháo nhỏ ngắm.
Nhưng nhỏ ngắn cũng là pháo thép chất lượng tuyệt hảo.
Pháo Đại Việt vẫn hùng bá Đông Á cho dù không đến mức quá lố lăng như trong tiểu thuyết.
Chiến Hạm Medang cũng chẳng có cải tiến gì như trong tiểu thuyết đâu. Mua về là dùng thôi, đâu dễ mà cải tạo được chiến hạm cơ chứ, chỉ có viết thì cái gì cũng có thể biên ra được cả .
Các khẩu pháo kéo 120 ly ngắn hơn 1m được đặt chính trên sang thuyền hai bên mạn. Và hải chiến cũng không hề lãng mạn kiểu từ cả Km bắn sập hạm đội đối phương.
Đừng nói 1km hay thậm chí 500m có thể bắn trúng hay không. Bắn bao nhiêu đạn để chìm một chiến hạm? 50- 60 hay một trăm viên?
Cho nên trong tiểu thuyết bắn chìm chiến hạm trong hải chiến bằng loại pháo đời đầu này là nói láo thôi. Tin làm sao được hệ thống lãng mạn đó?
Nhưng thuyền có hỏa pháo và không có hỏa pháo là hai khái niệm khác biệt. Pháo nạp đầu nòng và pháo Pháo khóa nòng xoay Breech-loading swivel gun là hai khai niệm khác biệt. Trong trận hải chiến này người chứng kiến đã phải thốt lên rằng, đó là địa ngục trần gian.
Những khâu Pháo khóa nòng xoay Breech-loading swivel gun với cả trăm viên bi sắt mỗi lần bắn. Trong khoảng cách 50m ác ý mà chĩa vào sàn thuyền đối phương mà nã đạn. Hai mươi khẩu pháo cùng nổ là 2000 viên đạn bi sắt 1cm đường kính vãi qua thuyền địch. Không có mấy người có thể đứng vững... sàn thuyền, cột buồm ghim đầy bi sắt... xác người ngổn ngang la liệt mau tươi bút chốc tràn nhập sàn thuyền. Không một chiến hạm nào đủ chịu đựng quá ba lượt bắn, mỗi lượt bắn chỉ 20 giây. Các nòng pháo phụ với đầy thuốc nổ và bi sắt luôn chuẩn bị sắn sàng để vào tư thế nạp nòng chính.
Tức là không một chiến hạm hải tặc nào trụ quá 1 phút chiến đấu. Các loại thiết bị phòng ngự như khiên chắn, áo giáp tấm gỗ không một thứ nào có thể cản được bi sắt. Không có lòng thương sót trong chiến tranh dạng này, chỉ cần để quân hải tặc áp sát và nhảy thuyền thì thương vong quân Bố Chính sẽ cực kỳ thảm trọng.
Ngô Khảo Tích hai mắt như tỏa sáng.
Người em trai cùng cha khác mẹ kia khả năng nói không ngoa, hắn có thể làm được.
Tích chỉ huy đoàn chiến hạm của mình cấp tốc đuổi theo một đám hải tặc bỏ trốn.
Không cần thương sót đám cầm thú này, mỗi tên đều là bàn tay đẫm máu người vô tội. Như em trai hắn đã nói, chỉ có một Đông Hải “gọn gàng” thì Bố Chính mới có thể quật khởi từ nơi đây. Một trận chiến phải khiến toàn Đông Hải không dám thở mạnh trước hai anh em họ Ngô, kể từ đó mới giảm đi những va chạm, những chiến đấu vô vị. — QUẢNG CÁO —
Biết bao công sức giả vờ yếu đuối nhưng điên cuồng hống hách mới lừa được đám hải tặc cự đầu đến đây để hốt hết một mẻ. Làm sao Ngô Khảo Tích có thể để chúng chạy thoát được.
Cuộc hải chiến hay nói đúng hơn là sự kiện Đông Hải Long Vương đồ sát gần 10 ngàn hải tặc ở Đông Hải đã làm cả khu vực rúng động.
Khi này Thăng Long mới phát hiện Đại Tống chơi mình. Ngô Khảo Ký chưa từng nhận sắc phong của Đại Tống. Chỉ vì hai nữ nhân nhìn nhau không ưa mắt, nghĩa mẫu Ỷ Lan và con nuôi Lý Từ Huy, không ai chịu ai, cho nên mới xảy ra mâu thuấn đến tột cùng , chiến tranh có thể chạm nổ.
Và cũng chính vì không tin tưởng nhau dẫn đến Lý Thường Kiệt dứt áo rời bỏ Thăng Long , giải tán Ngô Gia miền bắc, đem người về Bố Chính.
Nhưng sự kiện chưa chấm dứt ở đó, những tưởng Ngô Khảo Ký nhận sắc phong Bình Nam Vương của Đại Việt, Thăng Long – Bố Chính tạm thời hoà hoãn sẽ có cơ hội giải quyết. Nhưng một quyết định của Ngô Khảo Ký kiến tất cả các bên bối rối vào lúc này.
Ngô Khảo Ký nhận sắc phong của Đại Tống. Đem quân thảo phạt Thiên Tôn Thị quần đảo ( sau này là tỉnh Lưu Cầu của Đại Việt).
Đại Tống chợ cảm thấy vui vẻ vô cùng, vì lúc này Ngô Khảo Ký chính là một hung nhân chính hiệu ở Đông Á, các chiến tích của hắn từ việc đánh Chiêm Thành cho đến Ải Côn Lôn, Ung Châu, hải chiến Khâm Châu – Liêm Châu, hải chiến Phiên Ngung- chiếm Hải Nam- giờ là đồ sát đánh tan mấy vạn hải tặc ở Đông Hải.
Nếu hung nhân như vậy về Tống thì Đại Tống còn sợ gì Liêu Đông, Tây Hạ?
Đại Tống đan vui lắm nhưng họ không biết mình đã rước vào một mối thiên đại phiền phức vì tất cả đều nằm trong sự tính toán không bỏ sót của một bộ não siêu cường mà sau này nổi danh toàn thiên hạ Thần Thánh Đế Ngô Khảo Ký- người sẽ lừng lẫy năm châu bốn bể.
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]