Chương trước
Chương sau
Đó là đang so sánh về mặt tinh thần lực. Còn nếu so sanh về mặt sức mạnh cơ bắp, xương cốt, dây chằng, khớp thì Human thua khá xa chủng Penor.

Chủng tộc Penor thấp hơn Human trung bình 10cm, nhưng bọn họ sở hữu vóc dáng thô dày, hệ cơ bắp đặc biệt phát triển mạnh, lồng ngực rộng, phổi lớn , khả năng trao đổi chất mạnh mẽ tạo nên một bộ cơ thể ấn tượng tràn ngập sức mạnh.

Chân người Penor hơi ngắn tay dài so với tỉ lệ cơ thể và bắp tay siêu cấp phát triển với sức mạnh bẻ gẫy nghiền nát. Tốc độ chạy của người Penor cực nhanh, nhanh hơn bất kể vận động viên nào của nhân loại bở vì bọn họ có hệ thống cơ chằng chéo đùi mà rất hiếm người nhân loại có loại cơ này.

Nói chung khi mặc vào Primehjor Armor thì chủng Penor với hệ cơ xương gân khớp hoàn hảo của mình có thể tối ưu hóa Biomehjor hơn nhân loại. Đương cử như sức mạnh của họ có thể đạt đến tốc độ chạy bền 90km/ giờ hoặc hơn mà không bị tổn thương cân cơ xương khớp. Trong khi của Human chỉ là 75-80km/h .

Nói chung nếu so sánh thì kể cả mặt giáp hay không mặc giáp thì Penor về cơ bắp vẫn mạnh hơn Human. Bởi vì Biomehjor có hùng mạnh thì cũng phải đựa vào yếu tố chịu đựng của cơ thể làm giới hạn mà.

Dĩ nhiên sở hữu một Biomehjor mà cứ bị giới hạn như vậy thì cần gì Biomehjor mạnh?

Điều đó sai, giới hạn là ở chỗ vận tốc của hành động không thể quá nhanh và quá liên tục, đột ngột dẫn đến tổn thương khớp, chằng. Nhưng nếu có một Biomehjor hùng mạnh thì có thể thừa thãi không khi vận động bị giới hạn như vậy? Tất nhiên là không rồi, sức mạnh thừa ra có thể thêm vào độ dày của giáp, vũ khí mang vác theo, tất nhiên nếu chiến đấu ở ngoài vũ trụ thì vấn đề trọng lượng chẳng phải vấn đề. Thế nhưng các khớp nối Tamidsordium-G lại là vấn đề.

Các khớp nối như cánh tay vai, cổ tay, khuỷu tay, khớp háng, đầu gối đều có trở lực rất nặng, Tamidsordium-G ( dẻo) ở đây càng dày thì càng có trở lực. Vì vậy một Biomehjor mạnh mẽ khiến người sở hữu có cả ưu thế tác chiến trên vũ trụ không trọng lượng hoặc các khu vực có trọng lượng.

Điểm quan trọng nhất đó là bộc phát chiến lực. Một Biomehjor mạnh mẽ có thể khiến chiến binh trong thời gian nhắn bất chấp tổn thương nhỏ có thể chấp nhận của cơ thể mà hạ sát đuối phương.

Biomehjor chính là linh hồn của Primehjor, nhưng phải biết sử dụng nó một cách hiệu quả.

Khi này khi toàn thân Huy Tấn trong chiến giáp Primehjor thì hắn đã cao hai mét bảy và tổng trọng lượng tại trái đất là 950kg. Vậy nhưng điều này chẳng là gì với một Biomehjor siêu cường tương đương động cơ 1500 mã lực. Một con quái thú thực sự trên chiến trường.

“ Cảm ơn bác…. Cháu đã nhiều lần sử dụng Primehjor, xin bác cứ an tâm…. “

Huy Tuấn từ trên cao cúi xuống cười cười mà nói.

“ À … phút chốc tôi quên mất, cậu là người Ngô thị… ha ha… xin mời…”

Người thợ máy già cười lớn…

Ngô Thị mà , từ 13 tuổi đã phải chịu đựng thống khổ kết nối các Biomehjor từ sơ cấp trở lên, sau đó là học cách điều khiển Biomehjor, mặc những bộ chiến giáp các cỡ , từ nhỏ đã đổ mồ hôi điên cuống luyện tập. Bọn này thì không cần nhắc nhở cần sử dụng chiến giáp ra sao rồi.

Cọc cọc cọc…

Huy Tuấn với bộ chiến giáp khổng lồ cơ bắp kẽo kẹt uỳnh uỳnh tiến về phía phòng điều khiển mà gõ cửa.

Gần một tấn đi lại dĩ nhiên sẽ gây nên rung động không thể nhỏ rồi.

Nhưng hoàn toàn có thể thấy được Tuấn khống chế chiến giáp tinh tế đến mức độ nào.

Hắn gõ cửa phòng điều khiển mà không gây nên bất kể tổn thương nào cho cánh cửa mặc đù là nhỏ nhất.

“ Ra thôi, em định trốn đến bao giờ?” Tuấn mặt dày gọi lớn vào bên trong…

“ Ai trốn… người ta đi kiểm tra… kiểm tra thiết kế….”.

Ánh Nhi mở của phòng lúng túng xấu hổ đảo mắt chung quanh.

“ Công chúa yên tâm, bọn chúng tôi không nghe không nhìn thấy gì cả đâu….” Một tên thợ máy thanh niên hô lớn… hắn cầm cà lê gõ keng keng vào một khuôn kim loại.
— QUẢNG CÁO —


“ Đúng đúng… công chúa yên tâm, chúng tôi không nhìn thấy công chúa đê mê hun cậu thanh niên họ Ngô kia”

Một tên thợ béo ngây ngô lên tiếng chân thật…

“ Điên à… thằng ngố này… đã dặn mi không được mở miệng rồi…”

Bác thợ già đã mông thằng thợ béo ngơ ngơ đuổi đi….

“ Giải tán… nghỉ giữa giờ…”

Bác thợ già lên tiếng….

“ Ơ sao đá cháu, còn 30 phút mới được nghỉ đấy… trừ lương thì sao?”

Tên béo ngố vẫn ngây ngô hỏi…

“ Không trừ lương…. Toàn đội có thưởng” tiếng loa phóng thanh từ đâu đó trong phòng điều khiển vang ra. Tiếng giậm chân bực tức cùng xấu hổ cũng theo đó mà ra luôn… micro xịn xò quá cũng khổ…

“ Vui quá … giải tán anh em ơi… chúc công chúa ở lại hun nhau vui vẻ” thằng béo nhảy cẫng lên sung sướng hò hét…

“ Ái sao bác nhéo tai cháu…”

“ Đi mau và ngậm miệng lại, giờ lão hiểu vì sao mi ế vơi rồi”

Lão thợ cả vừa sách tai vừa đá mông tên thợ béo trẻ tuổi kéo lê đi trong tiếng cười của đám thợ. Mọi người hô cảm ơn công chúa phú bà thưởng vô cớ sau đó rậm rạp rút lui.

“ Làm gì giờ?” Lý Tô Ánh Nhi đứng phía dưới chiến giáp ngước nhìn lên bạn trai, một đứa mét năm chín , một đứa mét tám đã chênh nhau lắm rồi, nay còn thêm bộ chiến giáp... thật khó chịu mà. Nhi trong lòng ghét bỏ, nàng tự ti nhất là chiều cao ấy.

“ Phải làm gì giờ?” Ngô Huy Tuân cười cười hỏi lại.

“ Hay là ra sân tập thử các bài tập chiến giáp?” Lý Tô Ánh Nhi ngẹo đầu theo thói quen mà hỏi.

“ Anh tập mãi rồi, có bài tập nào là chưa tập qua đâu... có điều đúng là có một chuyện chưa từng thử khi mặc chiến giáp nhé...” Ngô Huy Tuấn cười gian hắn quỳ mộc chân, hạ thấp trọng tâm để ngang bằng bới Anh Nhi rồi nói.

Lại ghẹo đầu tò mò hỏi... “ Là làm gì cơ...”

“Thì đó, chưa bao giờ mặc full Primehjor Armor mà hun người iu ... chưa thử qua... muốn thử....” Ngô Huy Tuấn lúc này mặt dày, khả ố vô cùng...

“ Lui ra không cho.... lúc nhìn thấy chiến giáp là quên bạn gái... đá bạn gái một bên... em còn nhớ kỹ nhé...” Lý Tô Ánh Nhi giơ tay làm động tác xô chiến giáp ra chỗ khác...

Kiến lay cột đình... thật khó hiểu hành động của những cặp đôi đang say say máu này.

“ Thù dai vậy? Tại em làm đẹp quá mà... thôi , cho hun cái giải hòa nhỉ?” mặt dày dẻo miệng, đây là dị loại Ngô gia.

“ Không cho... dẻo mỏ...”

“Năn nỉ... cho cái thôi, hứa không làm gì hơn”

“ Không tin”
— QUẢNG CÁO —


“À ... anh cho em một cơ hội này”

“ Cơ hội gì? “ Lại tò mò...

“ Thì là cơ hội được hun một Primehjor Men đẹp trai nhất, hùng mạnh nhất Đại Việt đó thôi”

“ Không biết xấu hổ...”

Cơ mà cơ hội hun một Primehjor Men thật có chút hứng thú nhé....

Vậy là...

Chẹp chẹp... mẹp mẹp...

Nơi xa xa có hai bóng người nhỏ nhắn đang lén lút, trên tay bọn họ là thiết bị nghe lén, xem trộn camera.

“ Chị thấy con trai em thế nào?”

“ Không giống đàn ông Ngô gia lắm, lẻo mép”

Bà Liêu Quỳnh xạm mặt.

“ Em đang hỏi vấn đề nghiêm túc, năng lực con trai em… hừ hừ…”

“ À à…. Khụ khụ… giỏi.. rất giỏi, khống chế Biomehjor một cách suất sắc….”

“ Vậy vũ khí thì?”

Bà Liên Quỳnh sốt sắng….

“ Thật không hiểu nữ nhân Lý Tô thị chúng ta nợ Ngô gia nam nhân cái gì nữa… chị cũng hết sạch cả tiền rồi… còn phải vay cậu hai một khoản rất lớn đấy…”

Nữ Hoàng Đại Việt méo mặt xoè hai bàn tay trắng ngần ra rồi nói…

Nữ nhân Ngô thị thật khổ mà…

“ Không cần đâu… vũ khí của… của … Huy Tuấn ta đã chuẩn bị rồi…”

Đúng lúc này từ phía sau hai người phụ nữ xuất hiện một người thứ ba…

Gương mặt xinh đẹp trái xoan, đôi mắt to ngập nước lung linh… là Lý Từ Huy sống lại sao?

Không phải. Đây chính là Ngô Na Ri, lúc này đổi tên giả Lý Tô Na Ri .

Trên tay nàng là hai món vũ khí khổng lồ. Một chiếc rìu Viking dài với chiếc lưỡi khổng lồ, cán dài 3m. Lưỡi rìu sắc bén , đầu trên nhọn hoắt với mũi thương tam lăng thứ.

Bên tay trái của nàng là một tấm khiên khổng lồ tạo hình hầm hố , hai món vũ khí như che lấp cả thân thể nhỏ bé của nàng nhưng chúng lại như mấy cọng lông nhẹ trên tay Na Ri vậy.

“ Cháu chào…”
— QUẢNG CÁO —

Cả hai phụ huynh của đôi trai gái đang chụt chẹt lên tiếng muốn chào hỏi thì bị ngăn lại…

“Xưng hô ngang ngàng tránh bị nghe ra… thính giác của người mặc vào Biomehjor rất nhạy…” Na Ri nhỏ giọng nói.

“ Dạ … dạ”

Hai món vũ khi nham nhỏ bùn đất như mới được đào lên vậy…

“ Đây là …” Nữ Hoàng bất ngờ lên tiếng.

“ Đoán không sai, là .. chị mới đào lên từ khu khai thác Thiên Hưng ( Thiệu Hưng)” Na Ri trả lời…

“ Nhưng nơi đó đã khai thác hết và đóng cửa lâu rồi mà?” bà Liên Quỳnh bất ngờ….

“ Đây là chuẩn bị từ mấy trăm năm trước. Cất dấu nơi bí mật ở Thiên Hưng mỏ, các ngươi sao tìm được”

Thì ra là vậy, được chuẩn bị từ lâu rồi.

Ngô gia và Lý Tô gia thật quá nhiều bí mật...

“ Thưa chị ... thứ này rất hiếm chiến binh sử dụng, không hiểu Huy Tuấn có dùng được không”

Bà Liên Quỳnh ái ngại nhìn chiến rìu khổng lồ.

Thực tế thì chiến binh Ngô gia thiện nhất dùng đao, ít người dùng Chiến Phủ lắm, cho nên bà Liên Quỳnh có ái ngại là đúng.

“Yên tâm, cứ đưa cho ... hắn , đảm bảo đây là vũ khí ... thích hợp nhất đối với hắn”

Mecca thành...

Vứt cuống chiến rìu và chiếc khiên lớn.

Ngô Khảo Ký mệt mỏi tháo ra chiến giáp... từng mảng chiến giáp được tách bỏ khởi cơ thể trần truồng của hắn ... bên trong lớp chiến giáp đó có thể nhìn thấy một lớp mỏng đỏ như máu đang nhúc nhích thu lại súc tu.

Nếu ai ở thế kỷ 21 mà nhìn thì không thể nào không phát hiện ra đây chính là Biomehjor có điều nó rất mỏng, và các xúc tu củ nhỏ mà vảnh hơn nhiều.

Ngô Khảo Ký thở hắn một hơi dài...

“ Cái thứ quỷ này thật sự là gây cho con ngườiđau đớn mà... phù phù...” Hắn trán nổi đầy gân xanh mà chui vào bồn nước ấm thả lỏng ngâm mình.

Quân Thập Tự Chinh đã đánh lui khỏi Mecca, nhưng tình hình Mecca thật khó giải quyết lắm thay... nếu không xử lý khôn khéo đôi khi sẽ rơi vào chiến tranh bất tận cùng người Arab.

Lúc đó kẻ địch lại có cơ hội can thiệp vào.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.