Ngày 5 tháng 7 năm 1093.
Trời cuối hè vẫn còn oi ả, nhưng những cơm gió biển ùa về khiến không khí như dịu mát hơn, từng đoàn chiến sĩ Marxism Đại Việt nối đuôi nhau đi lên chiến hạm.
Họ chính là những người con ưu tú, những chiến sĩ tình nguyện của Đại Việt, gác lại sau lưng quê hương thân yêu, gác lại sau lưng gia đình thân thuộc, gác lại sau lưng tình yêu lãng mạn đôi lứa. Họ nghe theo lý tưởng, nghe theo lời kêu gọi của chính nghĩa mà lên đường viễn chinh.
Có thể các quốc gia khác không tin Đại Việt thực hiện cuộc chiến với trách nhiệm nghĩa vụ quốc tế, nhưng con dân Đại Việt tin, chính phủ quan chức tin. Cách làm việc của Thần Đế họ hiểu quá rõ. Không bao giờ đẩy Đại Việt vào một cuộc chiến vô lý, phi nghĩa. Thậm chí có rất nhiều chuyện, rất nhiều tình huống , Đại Việt có thể dùng sức mạnh quân sự để giải quyết nhanh, nhưng Thần Đế vẫn rất thận trọng trong việc sử dụng quân đội nếu không cần thiết.
Đại Việt cũng chẳng cần xâm chiếm một mảnh đất xa tít tắp nửa vòng trái đất để tạo mối lợi kinh tế. Nếu có tham vọng đó thì thà rằng xâm lược Nam Mỹ, Trung Mỹ có phải dễ dàng hơn không?
Cho nên lý do xuất binh lầm này của Thần Đế chỉ có thể là lý tưởng, là trách nhiệm quốc tế.
Điều đó có phải sự thật không?
Ngô Khảo Ký thần thánh đến vậy? Vì nghĩa vụ quốc tế?
Một ý nghĩa nào có thể coi là vậy. Mặc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ly-trieu-ba-dao-pho-ma/2895842/chuong-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.