Lý Đông Lượng đi vào phòng, tay anh mang theo một chén cháo thập cẩm vẫn còn nóng. Thấy Hà Hoa Tử đang ngồi tựa người vào thành giường, mắt nhìn chằm chằm vào điện thoại, mặt mày cau có.
- Hoa Tử, em thử món cháo thập cẩm anh nấu xem thế nào.
Cô vừa nhìn thấy anh liền khó chịu hơn. Nhìn anh với ánh mắt phẫn nộ.
- Là anh, có đúng không?
Thứ khiến Hà Hoa Tử cau có chính là việc cổ phiếu của Dương gia. Nó đang tuột dốc một cách đáng sợ. Cô liền nghĩ, chuyện này nhất định có liên quan đến Lý Đông Lượng.
Anh vẫn không quan tâm đến những gì Hà Hoa Tử hỏi. Một lòng muốn cô ăn cháo mà mình vừa mới nấu.
- Tôi không ăn thứ mà anh nấu. Tôi sẽ không đụng đến những thứ của anh.
Lý Đông Lượng cũng chẳng có phản ứng gì khi nghe Hà Hoa Tử nói như thế. Anh thản nhiên lấy điện thoại, gọi đến cho Văn Thi đang làm việc ở công ty:
- Trợ lý Văn, nội trong hôm nay, khiến cổ phiếu Dương thị giảm thật mạnh cho tôi.
Đúng vậy, đến khi nào phá sản thì thôi.
Vừa nói, anh vừa nhìn Hà Hoa Tử với ánh mắt khiêu khích. Xem xem, cô làm gì được anh.
Hoa Tử vừa nghe xong lập tức bị kích động, nhào đến nắm lấy áo Lý Đông Lượng mà gào lên:
- Không được, anh không được làm như vậy.
Lý Đông Lượng... tôi cầu xin anh... cầu xin anh đó...hic..
Cô vừa gào, vừa không kiềm chế được nước mắt của
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ly-tong-vo-ngai-lai-bo-tron-roi/2725249/chuong-37.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.