Hi~ Mình bắt đầu thi cuối HK1 vào giữa tuần này và hết tuần sau. Trong thời gian đó, mình sẽ không đăng chương mới nên gửi lời xin lỗi và mong các bạn thông cảm.
Sau kì thi, mình sẽ cập nhật chương mới sớm nhất và vào ngày 25/12 sẽ có quà cho các bạn. ^~^ Tiết lộ phần quà một chút, có bạn nào thích Q&A không?
NHỚ, đừng quên mình nha.?
- ---------
Lý Đông Lượng tỉnh dậy. Thấy lần này Hà Hoa Tử đang nằm ngủ yên bên cạnh, anh mới thật sự yên tâm. Điện thoại để ở góc bàn bên cạnh đổ chuông, thấy mài Hoa Tử cau có, anh vội nghe máy.
- Con nghe đây ba.
- Đông Lượng à, tối qua ba nghe nói con nhận được tin của Hoa Tử. Con đã tìm được con bé chưa?
Giọng của Hà Vĩnh Chung đầy lo lắng. Ông lo cho con gái của mình, cũng lo cho cậu con rể này.
- Ba yên tâm, Hoa Tử không sao. Cô ấy, đang ngủ bên cạnh con.
Anh vừa nói, vừa lấy tay vuốt lấy phần tóc che trước trán qua sau tai. Mài cô cũng đã giãn ra.
Nghe xong, ông hiểu chuyện liền vui ra mặt, vui vẻ nói.
- Vậy thì tốt, vậy thì tốt. Ba, ba không phiền hai đứa.
- Dạ, chào ba!
Nói dứt. Lý Đông Lượng liền đặt điện thoại lên tủ trở lại. Anh hôn lên trán Hà Hoa Tử rồi bước vào phòng tắm.Anh đứng trước gương và xoay lưng lại. Trên lưng anh có một vết cào rất dài. Có lẽ là do lúc sáng anh đã mất kiểm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ly-tong-vo-ngai-lai-bo-tron-roi/2725248/chuong-36.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.