Đã ba, bốn ngày trôi qua, Lý Đông Lượng không đến công ty. Anh ở nhà chờ đợi tin tức của Hà Hoa Tử trong vô vọng. Lần này cô lại bỏ đi như năm năm trước nữa sao? Tại sao chứ? Tại sao cô lại làm vậy chứ? Lý Đông Lượng suy nghĩ mãi nhưng anh vẫn không hiểu tại sao Hoa Tử lại không từ mà biệt.
Thời tiết dạo này thường xuyên có mưa, hơn nữa còn là mưa lớn, còn có cả sấm chớp dữ dội. Lý Đông Lượng nhớ đến Hà Hoa Tử rất sợ trời sấm chớp. Anh lo cho cô sẽ sợ hãi mỗi khi trời mưa. Sợ cô sẽ lại trốn khi trời có sấm chớp. Giá như cô biết được anh lo cho cô đến nhường nào.
Một buổi tối như thường lệ, Lý Đông Lượng không tìm được tin tức của Hà Hoa Tử liền lấy rượu làm bạn. Anh uống được vài ly thì nhận được điện thoại của thám tử. Người này báo lại rằng vẫn chưa tìm được Hà Hoa Tử. Nhưng, từ lúc mọi chuyện xảy ra, phía Dương Việt Bân có biểu hiện rất lạ. Anh ta thường xuyên rời khỏi nhà và về rất muộn. Thám từ có theo dõi và cho biết Dương Việt Bân chạy xe đến một nơi cách xa thành phố F.
- Lý tổng, tôi nghĩ nếu Ngài muốn biết tung tích của Thiếu nãi nãi, hãy thử theo dõi Dương thiếu.
- Anh ta thường rời khỏi nhà lúc mấy giờ?
- Tám giờ tối, sau khi rời công ty.
Lý Đông Lượng nhìn đồng hồ đã điểm bảy giờ bốn lăm phút. Anh lặp tức rời khỏi nhà.
Lý Đông
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ly-tong-vo-ngai-lai-bo-tron-roi/2725244/chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.