Lúc này tại Hà gia, Hà Hoa Tử cũng vừa nhận được tin từ Hà Vĩnh Chung, là Lý Đông Lương vừa trả lại một ít cổ phần của công ty. Tin này khiến cô rất sung sướng, xem ra công sức những ngày qua không uổng phí.
Tối đó, Lý Đông Lượng từ công ty trở về nhà. Đến trước cửa, anh đã ngửi được mùi thức ăn ở trong nhà phảng phất bay ra. Mùi hương cuốn anh vội đi vào nhà.
- Anh về rồi.
- Là em nấu sao?
Nhìn thấy Hà Hoa Tử đang mang đôi găng làm bếp, tay cô cầm một tô canh to đang vừa bay khói.
- Không phải. Tôi đợi anh về ăn nhưng thức ăn đã hơi nguội nên đi hâm lại thôi. Anh về rồi thì ngồi xuống ăn đi.
Ngồi xuống bàn ăn. Hà Hoa Tử rất nhiệt tình. Cô chủ động bới cơm cho anh. Trong lúc ăn còn liên tục gắp thức ăn cho anh. Điều này là Lý Đông Lượng tò mò.
- Hôm nay em sao thế? Có gì muốn nói với anh sao?
- Anh làm sao biết?
Khuôn mặt cô toát lên vẻ hồ hởi.
- Chỉ là muốn cảm ơn anh vì đã trả lại cổ phần cho ba tôi.
- Anh chỉ mới trả một ít em đã như vậy. Nếu như anh trả hết phần còn lại, có phải em sẽ lấy thân báo đáp không?
Hà Hoa Tử không trả lời, nhưng trên mặt cô lại ửng đỏ. Cô cặm cụi ăn cơm, giả vờ không để ý đến lời mà lý Đông Lượng vừa nói.
- Là thật sao?
Anh nhấn mạnh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ly-tong-vo-ngai-lai-bo-tron-roi/2725213/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.