Vì để tiện cho việc đi bái cúng ông bà nội nên Lạc Vân Sam trực tiếp đưa Phùng Liễu về nhà cũ của nhà họ Lạc.
-Chú Trương, đây là bạn gái của cháu, chú đã từng nghe đó.
Khóe miệng Lạc Vân Sam mang theo tươi cười, nàng vui vẻ giới thiệu Phùng Liễu với quản gia Trương.
Quản gia Trương và Phùng Liễu tuy chưa gặp nhau trước đó nhưng Lạc Vân Sam vẫn hay nói với Phùng Liễu nên cô cũng không cảm thấy xa lạ.
-Cháu chào chú Trương.
Phùng Liễu theo xưng hô của Lạc Vân Sam.
-Chào cô Phùng.
Quản gia Trương hớn hở đáp, ấn tượng đầu tiên của ông với Phùng Liễu cũng không tồi.
Chỉ đơn giản giao lưu vài câu rồi Lạc Vân Sam liền đưa Phùng Liễu vào và giới thiệu.
-Đây là nơi em từng ở khi còn nhỏ, trước khi ra nước ngoài thì em đều ở nơi này.
Lạc Vân Sam ngồi trong phòng khách, nàng có chút hoài niệm nói.
Phùng Liễu nghe được Lạc Vân Sam đang che giấu thương cảm trong giọng nói của nàng, cô nhẹ nhàng nắm tay và khẽ thì thầm bên tai nàng.
-Sau này có thể trở về nơi này nghỉ ngơi mấy ngày, tôi đi cùng em.
-Vâng.
Lạc Vân Sam cười một chút, nàng giơ tay chỉ lên bức tranh treo trên tường.
-Cô có cảm thấy bức họa kia đẹp hay không?
Phùng Liễu nhìn theo hướng tay Lạc Vân Sam chỉ, đó chính là một bức tranh sơn dầu, bối cảnh là đêm tối trong rừng rậm, trong một cánh rừng mù mịt lại có một ánh sáng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ly-tinh-ba-tong-tai-tuyen-truy-the/3541476/chuong-86.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.