"Kia là thứ gì?"
Ba người còn sống của Tam Hà Bang bị những người kia vây lại, tựa lưng vào nhau đứng gần cửa lớn.
Cho dù tình thế nguy cấp, nhưng vật lạ xuất hiện trong đống phế tích này, vẫn hấp dẫn ánh mắt của bọn họ.
Đó là một khối vuông có kích thước tương đương với ba cái quan tài, đào sâu xuống mặt đất, ban đầu còn bị che lại, nhưng bây giờ thì không biết tại sao lại bị gỡ bỏ xuống.
Mà trong căn hầm hình vuông này, không có gì khác, chỉ có một thứ chất lỏng màu đỏ tươi.
Dường như là máu?
Hơn nữa còn là máu tươi mới được rút ra khỏi cơ thể người không lâu.
Nhưng mà không có mùi tanh của máu, ngược lại còn lộ ra hương thơm ngát, làm cho người khác thèm nhỏ dãi.
"Là Luyện Huyết Trì!"
Vừa rồi may mắn thoát được mưa tên Dư Xương sắc mặt ảm đạm xuống, hắn khẽ nhấp nháy môi, rồi nhìn về A Phúc đang đứng trước mặt mình, ánh mắt mang theo kinh hoảng: "Bọn hắn… Bọn hắn là Ma Môn yêu nhân!
Luyện Huyết Trì!
Ma Môn yêu nhân!
Hai người còn lại biến sắc.
Hai chữ Ma Môn này, đối với những giang hồ nhân sĩ như bọn họ, tuyệt đối là một cấm kỵ!
Lúc trước Tôn Hằng ở Miên Nguyệt Lâu bị người bịt mặt tập sát, cơ thể trúng phải Nhiên Huyết Chỉ của Ma Môn, nên cũng bỏ công hỏi thăm xem Ma Môn là thứ gì.
Nhưng thế nhân biết về Ma Môn rất ít, mà thứ duy nhất hắn có thể biết là, phàm là nơi ở của Ma Môn, thì nơi đó nhất
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ly-thien-dai-thanh/1478061/quyen-2-chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.