Đường sông Nam Hà này nhỏ hẹp, nên cũng không có nhiều thuyền bè lui tới.
Cho nên, đường khẩu của Tam Hà Bang, chủ yếu phụ trách những việc vụn vặt trong bang.
Ví dụ như hộ vệ, tuần tra, dò xét… Tương đương với những việc mà những tên hộ vệ giữ nhà làm.
Mà so với các đường khẩu khác, thì cao thủ ở Nam Hà Đạo nhiều hơn một chút.
Mà trước mắt của Tôn Hằng là người lãnh đạo trực tiếp của hắn, tên là Miêu Hưng, hiệu là Thiết Xích, là một vị nhị lưu cao thủ.
"Ngươi đắc tội Thiệu An?"
Lần đầu tiên gặp mặt, thì người trung niên cao gầy này đã ôm lấy Tôn Hằng, cười ha hả nói: "Hắn nhờ ta giết ngươi. Nhưng mà ngươi cứ yên tâm, nhị phu nhân đã tự mình đưa ngươi tới đây, trừ khi đầu của ta bị lừa đá, mới làm việc ngốc như vậy!"
"Thiệu An?"
Tôn Hằng hít sâu một hơi, quả nhiên đối phương không có muốn buông tha mình, lập tức nghiêm mặt chắp tay với Miêu Cương: "Ân huệ này không thể cảm tạ hết bằng lời được, về sau nếu như Miêu chấp sự có việc cần, thì thuộc hạ không dám chối từ!"
"Ha ha... Ha ha..."
Miêu Hưng cười sang sảng, vẻ mặt hào khí: "Về sau đều là huynh đệ một nhà, khách khí cái gì?"
Trong thời gian tiếp xúc này, Tôn Hằng thấy được vị tên Miêu Cương Thiết Xích này, là một người ngay thẳng.
Loại người này, từ mức độ nào đó mà nói, thì làm việc sẽ thiếu tinh tế tỉ mỉ.
Mà theo lẽ thường, thì với tính cách như vậy, đáng lẽ hắn không được
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ly-thien-dai-thanh/1478059/quyen-2-chuong-29.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.