Phù Đãng Sơn, Quỷ Sầu Uyên.
Trên một tảng đá lớn, Trương Huyền Nghiệp đầu tóc rối bù đang chống đao liều mạng thở.
Lúc còn trẻ thì hào phóng tùy ý, khi chán nản thì đầy bụng oán hận, còn bây giờ đều hóa thành không cam lòng cùng với tuyệt vọng.
Khuôn mặt khí khái hào hùng kia, lúc này cũng triệt để biến mất.
Trải qua bảy ngày chém giết liên tục, những người vây quét không cho hắn có cơ hội thở dốc nào cả.
Thậm chí, nếu như bọn hắn không muốn món chí bảo mà hắn đang mang, nên ra tay còn lưu tình nhượng bộ, thì sợ là Trương Huyền Nghiệp sớm đã mất mạng.
Nhưng chuyện cho tới bây giờ, thì hắn cũng không còn đường thoát nữa!
"Trương Huyền Nghiệp, khoanh tay chịu trói đi!"
Trong rừng núi, cành lá liên tục va vào nhau, một giọng nói như từ địa ngục, bồng bềnh vang lên: "Theo ta về nha môn, thì may ra ngươi còn cơ hội giải oan cho Trương gia."
"Ha ha..."
Trong mái tóc dài bù xù này, truyền đến giọng cười lạnh như băng của Trương Huyền Nghiệp: "Tạ Bách Mục, đường đường là một tổng bộ đầu, chẳng lẽ chỉ dám dùng giọng nói khiêu khích thôi sao? Ngươi có dám bước ra, đường đường chính chính đánh với ta một trận!"
"Tạ tổng bộ phụ trách việc bắt trộm giữ hòa bình cho quận thành, há có thể so sánh với một tên mãng phu chỉ biết chém giết như ngươi?"
Rừng cây lay động, một người trung niên mặc cẩm bào, khí tức phú quý cất bước ra khỏi núi rừng.
Dưới hông của hắn, giắt một thanh kiếm dài, vỏ kiếm hoa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ly-thien-dai-thanh/1478055/quyen-2-chuong-25.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.