Hai mắt của Thân Độc trừng lên, cơ thể trở nên co quắp, dần dần tắt thở.
Mà tình trạng hiện tại của Tôn Hằng cũng không tốt lắm, vì muốn loại bỏ hoàn toàn độc tố, nên da thịt ở hai cánh tay hắn không còn nguyên vẹn nữa, thậm chí nhiều nơi còn lộ ra cả xương trắng. Hơn nữa, bởi vì lần bạo phát dùng lực cực hạn khi nãy đã làm cho cơ thể của hắn chịu tổn thương nghiêm trọng.
Ngồi xổm xuống, thở hổn hển nửa ngày, lúc này Tôn Hằng mới có thể khôi phục được một ít sứcm mạnh.
Đầu tiên hắn kiểm tra thi thể của Thân Độc.
Người không có tiền của phi nghĩa thì sẽ không giàu, đạo lý này hắn đã hiểu từ mấy năm trước rồi.
Đáng tiếc là, trên thi thể của Thân Độc cũng không có vật gì giá trị, chỉ vỏn vẹn có một khối ngọc nhưng cũng không thể để lộ cho người khác biết, tuy nhiên hắn vẫn quyết định mang thứ này đi.
Ngược lại trên thi thể của Đồng Bá Vũ, có một tấm ngân phiếu, và thêm năm mươi lượng bạc.
Nhưng điều này có gì đó rất kỳ quái.
Tại sao Thân Độc không có đi vơ vét đồ trên thi thể của Đồng Bá Vũ, mà lại đi đốt đồ vật trong phòng?
Trừ khi đồ vật ở trong phòng quan trọng hơn những thứ này!
Tôn Hằng nhíu mày, thu hồi ngân phiếu lại rồi xoay người trở vào trong nhà.
Khối vải đang bị đốt trong lò lửa chắc hẳn có chất lượng khá tốt, bởi vì cho tới bây giờ mà vẫn chưa cháy hết. Nhưng khi Tôn Hằng lấy tấm vải đó ra
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ly-thien-dai-thanh/1478010/quyen-1-chuong-48.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.