"Ồ?"
Hắc Hổ đi theo con hổ này, bước vào rừng rậm, nhìn thấy cảnh này, trong miệng không khỏi phát ra một tiếng kêu nhẹ, sau đó nhếch miệng cười to: "Xem ra ta đã tới chậm một bước, không thấy được màn kịch hay này rồi."
Người này da ngăm đen, trên người mọc rất nhiều lông, ở giữa trán còn có một dấu ấn chữ tù, tướng mạo rất dễ khiến cho người khác phải chú ý, gây ấn tượng rất lâu cho người khác.
"A..."
"Răng rắc... Răng rắc..."
Lúc này thì con hổ màu đen đã chạy vào đây, lưỡi của nó di chuyển, liên tục liếm lên thi thể của Tiểu Bạch, cái miệng lớn mang theo những cái răng sắc bén của nó há to, sau đó cạp xuống dưới thi thể, ngay lập tức đã có thể xé một mảng thịt còn chảy máu ra.
Hai con mắt lớn như chuông đồng của nó chuyển động qua lại, mũi nó phun ra hơi nóng, bước đảo qua đảo lại mấy vòng, liên tục gào to.
Nhưng không có người nào lên tiếng cả, con hổ màu đen này vậy mà có thể áp chế thú tính lại, không có tiếp tục vồ mồi.
"Con hổ này chắc là của ngươi!"
Ánh mắt của Tôn Hằng chuyển động, cơ thể nhẹ nhàng lui về phía sau: "Các hạ chắc cũng biết chúng ta là ai? Mà vẫn điều khiển hổ hành hung giết người, chẳng lẽ không sợ tiệm thuốc Mai Sơn trả thù sao?"
"Tiệm thuốc Mai Sơn!"
Hắc Hổ nhìn Tôn Hằng, trong mắt của hắn còn mang theo vẻ khinh thường: "Đừng nói là tiệm thuốc Mai Sơn của các ngươi, ở nơi rừng núi như vậy, dù là người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ly-thien-dai-thanh/1477998/quyen-1-chuong-36.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.