Tưởng Khâm ở nhà Quan Phong ăn tốt uống tốt, còn tăng thêm ba cân, khi soi gương cũng thấy xoắn xuýt, cảm thấy đường cong trên cánh tay mình có vẻ không còn rõ ràng nữa, ngẫm nghĩ xem có nên đi đăng ký leo núi không.
Trước kia một ngà ba người đi leo núi nhân taoj, lê Mông thuộc dạng đầu óc thông minh tứ chi yếu ớt, chưa đi được năm phút đã khóc lóc đòi xuống dưới ăn bánh quy. Cận Viêm đi được một nửa, vừa oán giận “Hoạt động này thật nhàm chán” vừa dùng sức tay lẫn chân trèo lên đỉnh. Mà Tưởng Khâm nhanh chóng leo lên đỉnh, nhưng đứng được đỉnh rồi lòng bàn chân bị trượt ngã khiến anh văng ra ngoài, bị dây thừng treo lơ lửng nửa ngày, mặt anh vẫn không có biểu tình gì, sau đó nhân viên phải đến giúp anh xuống.
Theo như Cận Viêm miêu tả, dù mặt Tưởng Khâm lạnh băng nhưng tư thế bay bổng, tay chân mở ra đón gió vô cùng đẹp, lúc ấy mọi người đều lấy di động ra chụp ảnh lưu niệm.
Cách nhiều năm như vậy, Tưởng Khâm tâm huyết dâng trào muốn đi một lần nữa, nhưng không biết là ai gọi điện cho Cận Viêm, vì thế hắn bắt Quan Phong và Đoạn Hàn Chi cùng đi với anh.
Dch vừa nghe đến leo núi đã lập tức nổi giận: “Nói đùa gì chứ, cái dạng người này của tôi là dạng người lao động chân tay sao? Muốn mưu sát cũng không cần trực tiếp như thế nhá!”
Quan Phong lập tức hưng trí bừng bừng tỏ vẻ có thể đi, rất muốn đi, trước kia cũng đi một lần nhưng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ly-hon/1485625/chuong-61.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.